"TIỂU THUYẾT VỀ MỘT CÁI TÊN" :)) "phan ngọc hưng = - TopicsExpress



          

"TIỂU THUYẾT VỀ MỘT CÁI TÊN" :)) "phan ngọc hưng = endy beatky" Đã có rất nhiều ng con gái hỏi tôi... "tên anh là gì"??? :)) tôi cười nhẹ và khẽ đáp ..."cứ gọi anh là endy beatky"... rồi bọn họ quay sang nói ... " em biết, nhưng em muốn biết tên thật của anh kia"... tôi vẫn không nói, và họ cứ thế hỏi tôi nhiều lần buộc tôi đành phải trả lời lại để kết thúc vấn đề... tôi cười và đáp..."biết cũng thế, hk bk cũng thế, bk để làm j? cũng thế thôi, điều đó hk quan trọng... với anh, cái tên đó đã chết từ rất lâu rồi. bây giờ và sau này chỉ có anh" endy beatky" ... sẽ không một ng nào có thể bk dc tên của anh nữa ngoại trừ những ng quen và một ng đặt biệt của đời anh... xin lỗi, nếu em vẫn cố tiếp tục hỏi thì anh nghĩ chúng ta nên dừng cuộc nói chuyện từ đây :)) " tất cả họ đều bực mình và quay sang nổi cáu vs tôi vs những lời lẽ k hay cho lắm :))..." trời, anh làm j mà quan trọng zữ trời, công nhận anh cũng chảnh ghê á, kiêu thấy sợ, ng j đâu kì cục ... hèn j ế là phải " tôi lại cười nhẹ nhưng nụ cười lần này có pha lẫn chút buồn và sự cô đơn... nụ cười ấy dường như không quan tâm đến tất cả, bỏ mặt mọi thứ xung quanh, mặc kệ mọi ng xung quanh ai nghĩ ai nói j về mình... một nụ cười đầy băng giá pha lẫn chút thù hận... tôi vẫn cười và đáp bằng sự lạnh lùng đầy vô cảm..." vâng! tôi là thế đấy ... độc bước là cách tôi đã chọn..." cấu nói được gửi đi là lúc vẻ mặt đầy lạnh lùng và kiêu căng lúc nãy của tôi bỗng dưng chùn xuống và thay đổi một cách bất chợt... nhưng tôi vẫn cười...cười một nụ cười đểu như thay cho những lời độc thoại muốn nói vs bản thân. vì tôi hiểu rằng khi thông điệp ấy ra đi sẽ là lúc tôi cô đơn nhất, bởi lẻ sẽ không ng con gái nào có thể chấp nhận hạ mình nc tiếp vs tôi , cố tìm hiểu về 1 con ng kì cục như tôi... vì tôi biết" sẽ không ai hiểu tôi" ...tôi cứ nghĩ như thế... và rồi...khi nhìn thấy những biểu hiện của họ, tôi như đã chuẩn bị tâm lí trước cho những j tôi phải đón nhận... đón nhận cái hệ quả cho vở kịch không cảm xúc mà tôi đã diễn rất thành công ... nhưng sự đời không như tôi nghĩ, đâu đó vẫn còn có những còn ng sống bằng cảm xúc, cảm nhận lời nói bằng tim, dùng cảm xúc để hiểu và phân tích từng lời ng khác nói... ! nhưng tỉ lệ ấy quá bé so vs phần còn lại , 10 ng đẩy đi thì chỉ có một ng quay lại... dẫu là thế tôi cũng cảm thấy khá vui , vì ít ra vẫn có ng hiểu dc những ẩn chứa từ sau những lời tôi nói ra, khi mà tôi phải gồng mình lên để giả tạo vs chính mình... ... ngoài những cái pái pai lặng lẽ của nhiều ng là những câu trả lời và hỏi han từ những ng khác dành cho tôi : -"anh... có lẻ là ng nhiều tâm sự! -e nghĩ trước kia anh đã gặp phải những chuyện j đó, nên bây giờ anh mới thế này, em tin anh không phải 1 ng lạnh lùng ! -e nghĩ anh đang cố giả tạo vs chính mình thôi, tại sao a k đối diện vs bản thân mình chứ -e cũng đã từng như anh. em hiểu dc những lời anh nói lúc này, độc bước không phải là cách đâu anh"............. ... những cấu nói trách móc và tỏ vẻ ra rất hiểu tôi ấy, tưởng chừng như rất đơn giản thì lại khiến tôi thấy ấm áp và đồng cảm tâm trạng vô cùng... tôi vui... phải nói là rất vui vì trong tiềm thức của tôi ngay lúc ấy " tôi đã tìm dc thêm một ng bạn thực sự" tôi không hối tiếc vs những ng đã là bạn nhưng xem nhau như chưa từng quen, tôi cảm thấy tuyệt vời vs những ng bạn còn nói chuyện vs tôi lúc này, vì chỉ họ mới thực sự đáng để tôi trân trọng và gọi lên hai chữ bạn bè... và... cho đến bây giờ tôi và họ vẫn luôn là những ng bạn tốt của nhau, chia sẻ tâm trạng những khi buồn, tâm sự cùng nhau, giúp nhau nhìn nhận và hiểu thêm những vấn đề trong cuộc sống, mang đến nhau những niềm vui, trêu đùa nhau mà cười một cách ngạo nghễ :)) .v.v. nhưng có một sự thật vẫn không thể thay đổi là cho đến lúc này họ vẫn chưa biết tên tôi, mặc dù có những ng chúng tôi đã làm bạn vs nhau không chỉ dc tính bằng tháng mà phải tính bằng năm, thời gian không dài những cũng không ngắn cho một tình bạn... tôi biết... đã là bạn thì cần phải biết rõ về nhau... nếu không thì niềm tin sẽ hk bao giờ dc trọn vẹn. tôi biết và tôi hiểu điều đó... nhưng tôi vẫn k thể thay đổi cái quyết định của mình, một cái hướng đi rất chi là ngock nghếch " ĐỘC BƯỚC " . chọn con đường ấy là lúc tôi đã chọn không cần ai bên cạnh, là lúc tôi suy nghĩ sẽ chỉ tìm những ng bạn chỉ qua qua internet , qua điện thoại , qua những thiết bị thông tin liên lạc.v.v. ,mà sẽ không bao giờ gặp mặt ngoài cuộc sống" , bởi lẻ điều tôi cần ngay lúc này, là những tình bạn tri kỉ qua giao tiếp hư hư ảo ảo, đủ để chúng tôi san sẻ và tâm sự cùng nhau, gửi cho nhau những nụ cười thật nhất !... dẫu biết rằng là ngock nghếch và sai lầm nhưng tôi vẫn lựa chọn... ... nhưng bây giờ... tôi đã đủ cản đảm để nói cho các bạn biết tên tôi là j, đủ mạnh mẽ để gặp tất cả các bạn, đủ tự tin để cho các bạn tìm hiểu về biết về tôi, đủ thông minh để bước ra hòa nhập vs thế giới bên ngoài, đủ nghị lực để thoát ra khỏi cái lớp vỏ bọc cô lập của chính tôi...đủ năng lượng để sống cho ngày mới.v.v. vì tôi của ngày hôm nay mạnh mẽ hơn rất nhiều, tự tin hơn rất nhiều... và cũng đã già đi rất nhiều :))... hai con người , hai dòng suy nghĩ, hai cá tính ... trong tôi giờ đấy sẽ chỉ còn một...chỉ một và là duy nhất, đó là "tôi của chính tôi". ... ........đối diện vs chính mình-nhìn thẳng vào thực tế-sống cho hiện tại- cố gắng cho tương lai ......... f/s đêm khuyêa chả biết làm j, vớ vả vớ vẫn tập tành làm nhà văn :)))))))
Posted on: Tue, 13 Aug 2013 00:30:13 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015