“Bác 6sĩ Chân!” 28Cô y tá d3xinh đẹp 70đứng cạnh - TopicsExpress



          

“Bác 6sĩ Chân!” 28Cô y tá d3xinh đẹp 70đứng cạnh 1cửa, chớp 5echớp đôi 9hàng lông bami trông 29hệt như 9những chiếc achân ruồi 8akhông biết 8eđã được 3bôi mấy alớp mascara, anói: “Ông 71Vương tới 48khám lại, 6nói là nhất 9cđịnh phải agặp anh một 1lần.” Người 4ngồi sau 7chiếc bàn flàm việc b8khẽ cử 6động, rồi 4ngước đôi camắt đang 2atập trung 4vào cuốn 68bệnh án a0lên nhìn. Trên 7khuôn mặt 1danh là cặp 45mắt kính a3gọng vàng 02được đỡ 1abởi sống 4cmũi cao, thẳng 57tắp, nét 12mặt lạnh 63đầy vẻ 9nghiêm túc f0và cẩn trọng. d © DiendanLeQuyDonChiếc áo b0blouse trắng 2trên người 28hoàn toàn 97không có 4fvẻ thùng 4dthình và 3xộc xệch f0như người 5khác, ngược dlại còn clàm tôn lên fvẻ nho nhã, 98hết sức 39vững vàng. c © DiendanLeQuyDonNhững ngón 5dtay dài mảnh 7khảnh đang 9bcầm cuốn abệnh án, 8ánh nắng 42chiếu xuống bchiếc bàn, 5sắc vàng 52tỏa lên 52người anh. “Được.” 2Anh khẽ 5gật đầu, 7ánh nắng ffthoáng lóe 06lên trên ccặp mắt 3kính của 9anh. “Tôi fsẽ qua đó 28ngay.” Giọng 89anh thật 93ấm áp và 7trong trẻo, bdhệt như 7ánh mặt 2trời chiếu dqua ô cửa 2chớp lúc 8enày, nhàn 20nhạt mà ddịu nhẹ. f © DiendanLeQuyDonCô y tá đang 22ôm một cxấp bệnh cán, ngẩn engơ nhìn 7avị bác sĩ bvừa đứng 3dậy, trong c5mắt tràn 9ngập vẻ 05say đắm. Chân deLãng ngẩng bflên, phát 0hiện cô a9y tá vẫn 2đứng bên bcửa, hơi enhướn mày ehỏi: “Còn 09chuyện gì 6nữa sao?” “Dạ…” 81Khuôn mặt b9xinh đẹp 6của cô y 2tá lập tức 0fửng hồng. 1 © DiendanLeQuyDon“Em… em… 06em muốn hỏi emột chút, 0ebác sĩ Chân 3có muốn 0ăn chút 34gì không? 3Ông Vương 6mang rất 6nhiều quà ffđến, em 6alấy cho anh 3cmột ít nhé?” Khóe 8emiệng thoáng 07qua một nụ 0cười nhã b3nhặn, anh 41khẽ gật eeđầu nói: 0“Được, alàm phiền dcô rồi.” Cô 2y tá xoay 14người lại 30rồi chạy fđi thật 9cnhanh. Vị dbbác sĩ kia 0bỏ chiếc ckính không a4độ xuống dbàn, cặp 6mắt hơi cbxếch tuyệt bđẹp lộ 7ara, trông 2không còn 4dvẻ điềm 3tĩnh như 9dtrước nữa, b1thay vào đó 18là một nụ fcười tươi 72rạng rỡ 0acùng cặp 4amắt đào 28hoa hấp dẫn 38vô cùng. Ngón cbtay anh nhẹ fnhàng ấn a0xuống, mở 3ô cửa chớp, 11nhìn về ephía mặt 03đường 9đối diện. 1 © DiendanLeQuyDonMột vị ctrí tốt dfở tầng 4năm giúp 69anh có thể a5dễ dàng 3quan sát mọi 31phong cảnh 7ở phía 1bên đó, 3có tiệm b4cơm Tây phục 65vụ tốt c5nhất thành 55phố, còn 4ecó… tiệm 9dchụp hình 2dành cho phụ anữ nổi dbtiếng khắp athành phố. Xe 6dcứu thương a5dừng lại 57bên ngoài 61tiệm chụp e8hình, chẳng 08bao lâu sau 9eđã phát 94ra tiếng b9còi hụ chói 0tai, chạy 4về phía 66cổng lớn c8của bệnh eviện. Nụ 9cười bên 4ckhóe miệng b1anh trở 87nên đầy 12ý vị, cặp 20mắt cũng bnheo lại 31như đang 82suy ngẫm 0điều gì. Không 3biết gã 40xui xẻo nào cvừa dính 0fđòn oan 77nữa đây? Đưa 18mắt nhìn 9chiếc đồng 2hồ trên b2tường, vẫn 2còn sớm, 81không biết 23người đó 7có thể nhịn e8được đến bbbao giờ nhỉ? 5Anh thầm 0nghĩ ngợi. 4 © DiendanLeQuyDonVừa hôm 4qua, anh nhận e3được điện ethoại của 2mẹ, thông 7báo việc 6cô Giả chuẩn 6bị tới ethăm hai người. 9 © DiendanLeQuyDonNếu không 1ecó gì bất 7ngờ, sớm 1muộn gì 7bhôm nay cái 5thùng thuốc fsúng đó 6cũng sẽ 9xuất hiện 5trong phòng 6flàm việc 31của anh. Anh 73đưa tay fecầm chiếc e8kính trên a4mặt bàn, 18đưa qua 0ađưa lại b9giữa mấy 7ngón tay, bekhóe miệng cẩn hiện dmột nụ ebcười dịu 3dàng, dáng evẻ đó khiến 46cô y tá vừa e6bưng chiếc fbánh ga tô 6trở lại dliền ngây 9người. “Bác… d7bác sĩ Chân..” 8Cô y tá thiếu dachút nữa 83đã cắn 49phải lưỡi, 2bhoàn toàn 69không dám 4ftin vào đôi 9mắt mình 9lúc này nữa. Chiếc 1fkính được 84đeo trở dlại, vị 0cbác sĩ có 25phong cách d3điềm tĩnh, 91vững vàng ckia cũng đã 5quay về. 8 © DiendanLeQuyDonAnh đón 5flấy chiếc dcbánh ga tô 3từ trong 5ftay cô y tá, 6mỉm cười 3một cách a7lễ độ: 8“Để lát 3fnữa tôi 12ăn, giờ 2tôi đi gặp ceông Vương 0cmột chút 0xem tình hình d1thế nào.” Mùi f6nước hoa dfthoảng trong eakhông khí, 2abóng người 5cao lớn kia a4sau nháy mắt dfđã đi ra 96khỏi phòng, 86chỉ còn blại cô y 47tá ngẩn 4angơ đứng 75đó, không angừng chớp 45chớp hai ehàng chân 1ruồi, ánh bmắt ngợp 0vẻ đắm 8say. Nụ 7cười vừa d6nãy, nét bmặt vừa 0enãy thật 6sự là của 18bác sĩ Chân 4bư? Đó đúng 1là bác sĩ 77Chân thường 9ngày luôn 97hết sức 8nghiêm túc, anói năng 24khách sáo, 3đúng mực 1bư? Chắc 66chắn là bcô nhìn nhầm 60rồi, chắc 63chắn là 40như thế. *** Chân 09Lãng đi vào 1phòng khám, 5dkhẽ gật b0đầu với ecông lão a3đang được 1kiểm tra 2sức khỏe 1trong phòng, balên tiếng chỏi: “Ông 6Vương, ông 4đến khám c5lại ạ? 6fGần đây 1công có chỗ denào không bbkhỏe không?” “Không, a0tất cả 7đều rất 2ổn.” Ông 8lão vẫy 1vẫy cánh d7tay, tươi 7cười nói: 1a“Ai cũng accông nhận 7cậu là bác d9sĩ mổ chính 91của khoa 1Phẫu thuật 2lồng ngực ehàng đầu fcả nước c5hiện nay, dtôi mời dcậu đúng 95là không 5nhầm chút f4nào. Tôi enghe nói trong caquá trình bphẫu thuật 0dcòn xảy 25ra sự cố ebbất ngờ, f7nếu không 51nhờ có cậu 6bình tĩnh 7xử lý thì e0e là cái e8mạng già e0này đã chẳng 9còn nữa 5crồi, tuổi 7acòn trẻ e3mà đã có 9cđược bản 0lĩnh như 5vậy, thật bgiỏi quá…” Chân fLãng mỉm 0cười đáp: 7d“Đều 14là y tá nói 7equá lên thôi, 2không nguy dfhiểm đến ddvậy đâu.” Ông bdlão nhìn b3Chân Lãng, 2ánh mắt b2thể hiện fsự khen ngợi: c“Tốt, ckhông kiêu 9bngạo, không 78nóng nảy, 87rất có phong 9độ! Những b4người khác 0cđều không 3fdám làm phẫu 7thuật ghép 4phổi cho 4người có 2atuổi như 5tôi, trả 20bao nhiêu cbtiền cũng 35không được, cchỉ có cậu 7là đủ can 2ađảm thôi.” Chân 38Lãng ngồi 70hàn huyên f7với ông 2elão, thái 03độ đúng 42mực, nhưng dđây chỉ 6là vì chức 08trách của 18một bác 9sĩ mà thôi. Ông dVương khẽ 0vỗ nhẹ 55vào tay cô 5gái đang 46đứng bên 5cạnh đỡ d4mình, nói: 3f“Thiếu fHoàn, đây 6là bác sĩ 7Chân, nếu 61không có dbcậu ấy, 3dông của 5cháu đã dbchẳng còn asống mà cđợi cháu dvề nữa 28rồi.” Vương 9Thiếu Hoàn bgiậm chân cmột cái, bdlàm bộ giận ddỗi, trách 3móc: “Ông… dbông đừng 4nói vậy! 7Ông nhất 4bđịnh sống fđến một btrăm hai mươi 7btuổi.” Ông bVương cười 33hà hà nói: 64“Bác sĩ 4Chân đừng ecười nhé, 1đứa cháu f2gái này của etôi vừa 3từ nước cngoài về, 7đã lâu 1rồi chưa 3dđược gặp 96tôi, nó hay 1vậy lắm.” “Dạ 47vâng!” Chân 2fLãng đang 8ngồi lật 0xem các mục 20cần kiểm 7atra, khách 2esáo trả dlời. “Bác csĩ Chân!” 4Vương Thiếu 1Hoàn đi tới 4trước mặt c3anh, hỏi: 7“Sức khỏe c5của ông enội tôi 18hồi phục 8thế nào drồi?” Chân aLãng ngẩng 3lên, thấy 99cô gái khoanh 6tay trước cngực, còn bxách theo 8dmột chiếc 3túi nhỏ, fkhóe miệng 7khẽ nhếch clên, cười 4hết sức e6đáng yêu. 8 © DiendanLeQuyDonCô tiến 38lại phía 34anh, mái fatóc uốn 9rủ xuống, ctrông hệt 26như một cdcô búp bê 7fxinh đẹp. Anh 5chỉ liếc fnhìn, rồi 9elại cúi ađầu, chậm dcrãi trả 0lời: “Cũng 61khá hơn rồi, 1acó điều 72không được 5dđể ông 7enội cô làm 0việc vất avả nữa, 0tốt nhất 6là tìm một 3nơi không dkhí trong 5lành để d2ông tĩnh e1dưỡng một 13thời gian.” Ông 7Vương gật d7đầu, mỉm 50cười. Vương c7Thiếu Hoàn 9định nói dgì đó, ngoài 22cửa chợt a3vang lên một 79tràng thô 2flỗ, xen lẫn 3tiếng rên 1rỉ: “Con a6đĩ hèn a4hạ kia, nhất ađịnh ông 0sẽ không 38tha cho mày cđâu!” cSau tràng frủa xả, dgã đàn ông 3đó lại 2cgào lên: b5“Bác sĩ bđâu, sao bbác sĩ còn 45chưa tới? deTưởng ông 26không có 9tiền phải dkhông?” Chân dbLãng tỏ 16vẻ áy náy, 73xin lỗi ông 5lão một 6tiếng, rồi 15bước ra 42ngoài. Người eađàn ông ccnằm trên 4dchiếc cáng 10đang ôm b6ngực, chửi c5mắng liên 6hồi khiến 31cho mấy cô aby tá sợ 4hãi tránh 0axa. Gã đó fhít sâu một 4ahơi, chuẩn 03bị kêu gào e1lớn hơn 9thì bên cạnh 28chợt có e9một bàn 96tay đưa tới, fấn thẳng cxuống chỗ 67đau trên 6ngực gã. “Ối!” 8Một nắm 94đấm dội 3tới, bị 00người ta 4fnhẹ nhàng 2dgạt qua một 88bên. Trên acặp mắt 9kính gọng 9vàng lóe 3lên một 9tia sáng kỳ b7dị, ánh 1bmắt đằng 5sau cặp mắt 0fkính nhìn 9gã đàn ông 5đó bằng 5avẻ hết 02sức lạnh elùng. “Mày cclàm gì đấy?” dGã đàn ông 6dđó nổi fđiên, đứng fbật dậy. a © DiendanLeQuyDon“Ông đây 99bị mày ấn agãy cả xương f9rồi, muốn 75ăn đòn 1phải không?” Cho 6dù gã không cđánh lại 06cái ả bạo 3lực kia, c5nhưng giải 1quyết cái 8tên ốm yếu 81trói gà không 6dchặt này 6hẳn là không 63thành vấn bđề. “Nếu b3xương sườn 7của anh bị a1gãy, phần cfxương gãy 8rất có khả b7năng sẽ 9đâm vào 5phổi của 1anh, như 6athế anh sẽ 3không sống 49được quá 35nửa tiếng. 3 © DiendanLeQuyDonCòn nếu 3phần xương 8gãy đâm 2vào động 5mạch của 3eanh, anh sẽ 55không sống 68được quá 1mười lăm aphút. Và 96nếu phần f8xương gãy d4đâm vào 42tim anh, anh 5sẽ không 1sống được 3quá một 3bphút.” Chân cLãng đưa 33tay, nhìn 6chăm chú 83vào chiếc 0đồng hồ 1đeo tay. 1 © DiendanLeQuyDon“Nếu muốn 9chết thì 0hãy cử động 1nhiều một 1fchút, tôi 1sẽ tính bathời gian dcho anh.” Nắm 1đấm dừng 12lại giữa 51không trung, 32gã đàn ông c8đơ ra hệt a3như bức 45tượng được 7tạc từ 91gỗ, sắc 9mặt từ 8đỏ chuyển 6sang xanh, 27từ xanh chuyển a2thành tím, d9cuối cùng 7trắng bệch: 2f“Tôi… 41tôi…” “Còn 51nữa…” cKhóe miệng cfChân Lãng aahơi nhếch 72lên, thoáng 10mỉm cười. 1 © DiendanLeQuyDon“Tôi là 47bác sĩ, anh 4đuổi tôi 4đi tức elà từ chối 29điều trị, edo đó bệnh 27viện không bcần chịu 36trách nhiệm 39về vấn 3đề kéo 1bdài thời 8gian, làm 4dlỡ việc 2dđiều trị. 2 © DiendanLeQuyDonAnh nhớ 7gọi điện 1nói với 0người nhà 1một tiếng, 0kẻo sau này dkiện cáo b3ra tòa bị bethua thì 37tốn kém 5clắm.” Tay 2gã cũng 9ecứng đờ, 8như không 7cthể co lại 3được: 8“Tôi… 3tôi nên 06làm thế anào đây?” Phía 5sau cặp 6mắt kính b1có một dtia sáng 6lóe lên, 9Chân Lãng c2từ tốn a0nói: “Qua 1biểu hiện bvừa rồi 27của anh b4khi hò hét, brất có 0thể anh ethật sự 1đã gãy 4xương, có 4điều việc cnày cần aphải kiểm 8tra kỹ càng 4hơn mới e0biết được.” Khuôn 2mặt thô 4kệch ấy 3cnhư sắp 3ekhóc đến 2nơi, gã bđàn ông 81lắp bắp a3hỏi: “Kiểm… dkiểm tra 7bcái gì?” “Việc 3fnày do anh 0quyết định dthôi.” dChân Lãng 1liếc nhìn 27nắm đấm 2vẫn đang bbgiơ cao đó, 6tỏ vẻ f7vô cùng 01nghiêm túc. 5 © DiendanLeQuyDon“Nếu xương 0fsườn thứ 40nhất hoặc 1fthứ hai 6của anh 36bị gãy, 1xương quai 0xanh và xương fbả vai rất 20có thể 9cũng sẽ 9gãy theo, cphần xương 1gãy có khả 8năng còn cđâm vào bcác cơ quan 4dnội tạng 4ahay mạch 2bmáu lớn 6trong lồng 99ngực gây 56ra tổn thương, b1ví dụ như 0alàm rách e3phế quản, 6tổn thương 4ctrái tim 4hoặc não. f © DiendanLeQuyDonNếu là 02phần xương e7sườn phía 34dưới bị b6gãy, vậy 5thì có khả bdnăng gây 2tổn thương ebcho các cơ d1quan nội 0tạng vùng 0cbụng, đặc a5biệt là 57gan, lá lách, 88thậm chí 3cả thận. 88 © DiendanLeQuyDonAnh nên hết 7csức cẩn bthận, kẻo a8lại làm e4gãy cả 68xương sống 5và xương 1chậu, tốt f5nhất là dbđừng cử e8động đậy, 5nếu không fcác mảnh 23xương vụn 02có thể b4sẽ đâm 3cvào đâu e1đó.” “Anh… 0anh đừng b9nói nữa…” dNắm đấm 14ở giữa a2không trung 1bkia không e8ngừng run 9alẩy bẩy. d © DiendanLeQuyDon“Tôi kiểm 16tra, tôi 9kiểm tra 7hết, anh aviết phiếu abkiểm tra 2cho tôi đi!” “Vậy 12anh hãy đi d4chụp X-quang 4trước, d2sau đó chụp 68cắt lớp 8não bộ, c5rồi siêu 8âm, chụp 6cộng hưởng 43từ. Để 3đề phòng etình huống fkhông hay, 1cnên xét 9nghiệm máu 08nữa!” Đang dlà tháng 24Tư, thời 81tiết không 13lạnh không 23nóng, nhưng bchiếc áo 8mỏng duy 2nhất trên 06cơ thể fngười nào 16đó lại 4ướt đẫm 7mồ hôi, 7mồ hôi 6chảy dọc 5fxuống hai ebgò má, sắc 4mặt trắng 8bệch chẳng 8còn giọt 7máu nào: ba“Tại sao 0lại phải exét nghiệm 5máu chứ?” “Tôi 28sợ anh đã 75xuất hiện c8hiện tượng bchảy máu 8trong, nhỡ dđến lúc c3làm phẫu 9thuật mà flại phải 6xét nghiệm fmáu thì dekhông còn 39kịp nữa, 22chẳng bằng 4bây giờ 4dđi xét nghiệm 88luôn, khi 5cứu mạng 28anh cũng 9nhanh hơn c7một chút.” “Được, 0vậy tôi eđi ngay…” *** Một 2gã đàn 3ông mồ c6hôi đầm 6bđìa ngồi 4btrên xe lăn 3được y 66tá đẩy 3đi như bay, 19nắm đấm 9fvẫn giơ 47cao không 23dám buông 61xuống. Khi 1chiếc xe 2lăn lao vùn dvụt vào 1etrong thang efmáy, một 88chú nhóc 3ađang mút dngón tay e0gần đó fliền kéo 8aáo mẹ, 8nói với 8giọng hết esức dễ fthương: b“Mẹ ơi, 39nhìn kìa, b2siêu nhân…” “Y 8tá…” 62Sau khi những dcuộc kiểm btra, chụp 60chiếu kết 1thúc, xác 6bnhận tính femạng của amình không ccó vấn bđề gì, agã đàn 9ông đó dmới dám 12buông cánh 4btay đã cứng eeđờ, mất 7dhết cảm 0giác xuống, 09giũ nhẹ fchiếc áo 52đã ướt 00đẫm, hỏi: db“Cho tôi 1dhỏi một 7chút nhé, 9ở đây d4có phải d3có một 89bác sĩ tên elà Chân 4eLãng không?” “Bác dsĩ Chân 8ư?” Cô cby tá chớp fchớp hai 7hàng mi chân 00ruồi. “Anh cmuốn nói a3tới bác 3sĩ Chân 3ađã kiểm 89tra cho anh 2dlúc đầu 53phải không?” “Là 7người đó eá?” Gã eađàn ông b7mở tập 08giấy dày 6cộp trong ctay, cuối 3cùng đã 35tìm thấy c0hai chữ 7rồng bay 83phượng 90múa ở khung dđề nghị 57các hạng 5mục kiểm btra, lặng 17lẽ móc e2chiếc ví 5gần như 8cchỉ còn 6lại cái 00vỏ ngoài, cnhẹ nhàng ehít vào bmột hơi, 6thở dài cdthan vãn: f“Nếu hai 8người bọn 12họ mà bắt atay hợp a5tác với 36nhau, một ckẻ đánh 09người, 4dmột kẻ 56cứu người, 3athế thì 6dthật đúng dlà còn hiểm 7độc hơn acả Hoàng 0aThế Nhân[1], 67rõ là một 4tuồng cướp b2bóc…” [1] f9Một nhân bvật hư ecấu của 9cđiện ảnh 2fTrung Quốc, 0bđược dùng acđể chỉ 0bnhững kẻ ealòng dạ f4xấu xa, fchuyên lừa b6gạt, bóc 6flột người e9khác. Mà c9lúc này ecái kẻ 12còn hiểm 4độc hơn acả Hoàng 5Thế Nhân 8đó đang 1đứng bên aecạnh cửa 3sổ phòng 4làm việc, 0trong ánh 5emắt ẩn 8hiện nét 7cười vui bcvẻ. Phía 8bên kia con 9ađường, 4một người 7bbước thoăn 7thoắt ra b9ngoài cửa 5tiệm chụp 7hình, chỉ ebước chân 7đã đi qua b6được dòng 0xe đông bđúc, một 3dtay bám vào bfhàng rào 3phân cách, bnhẹ nhàng anhảy qua, 88bước vài 0bước tới 0cổng bệnh fcviện, sau 84đó biến 0fmất. “Bác d4sĩ Chân!” 5Tiếng gõ d2cửa vọng 11vào. Khuôn c5mặt được dtrang điểm 4ftinh tế, enụ cười bfnhã nhặn, 45mái tóc 7dài buông 93xõa qua vai, 9ftrên người a2không chỗ 12nào không 8phải là 5hàng hiệu, 0lúc này c2trông Vương 9Thiếu Hoàn dtrưởng 08thành và 5quyến rũ 11hơn: “Hai 8ngày nữa 6ông nội 8tôi sẽ 7mở tiệc 90tại nhà 8để chúc 7mừng việc fsức khỏe fhồi phục, 0hy vọng 2bác sĩ Chân 57có thể 86nể mặt 3atới tham 6edự!” Cô 55nói chuyện a1một cách 4lễ độ, ecố che giấu 0vẻ thích 2thú trong 25mắt mình, 44chờ đợi a8phản ứng 9của Chân 45Lãng. Cô 6nhìn thấy a4trên bờ dmôi đầy 71sức hấp 0dẫn kia bxuất hiện 1một nụ dcười nhạt, 3rồi rạng 15rỡ hơn. 3 © DiendanLeQuyDonCô biết amà, không 6có ai là 7không muốn 76kết giao 0với một 0gia đình 8quyền thế 3như nhà 84cô, cũng 5không có 1ai lại từ 89chối lời 1dmời của fcô. Chân 9Lãng còn adchưa kịp 1lên tiếng cthì từ dphía sau afcô đột 8nhiên truyền c4tới một 1lực đẩy 1lớn, khiến 1ecơ thể ccô bị ép 83sát vào 5cánh cửa cvừa mở dera, hai khối c9tròn tròn ađẫy đà 5trước ngực clập tức 4từ đồi 8núi nhấp 1nhô biến 8ethành ti bcvi màn hình 2phẳng. “Này!” 5Một bàn aftay đập 5cmạnh xuống 6chiếc bàn 2trước mặt 86Chân Lãng 2khiến mọi c4thứ trên fbàn đều f7nảy lên, bkế đó 03là một 0giọng nói ckhàn khàn 7không hề ffcó vẻ khách fsáo chút 0nào: “Tối 1anay anh đến cchỗ tôi 6ahay là tôi 3đến chỗ 8fanh?” Cặp bmắt kính 0ađược đẩy 5lên một 72chút, Chân 9Lãng điềm 87nhiên trả 88lời: “Nhà dtôi lớn bchơn một 1chút, đến 3anhà tôi f4đi!” “Được!” dGiả Thược 3nắm chặt e1tay, đôi 8amắt to tròn balấp lánh. df © DiendanLeQuyDonNgoảnh đầu 4lại, nhìn 8thấy các 9cô y tá 8đứng chen 6echúc ngoài 58cửa, còn c8có cô gái d8đáng thương 06mặt dính 98chặt vào c3cánh cửa, 0bây giờ 6vẫn chưa 8thể gỡ 6ra, cô đột ecnhiên hé 82môi, nở 0một nụ 11cười vô ccùng mờ 93ám, đặt bngón tay 47lên môi, 8ném về 8phía Chân 2Lãng một cnụ hôn 44gió: “Tối enay anh nhớ dfrửa chỗ fấy cho sạch 7sẽ rồi bechờ tôi eđấy nhé!” Những 9dtiếng hít chà đầy 2evẻ kinh 88ngạc đồng dloạt vang a3lên, nhưng dnụ cười 4bên khóe 77môi Chân d8Lãng thì 6chưa bao 61giờ tắt: 5“Đúng 2rồi, hôm b9nay nghe giọng 3cô rất degợi cảm, d7kêu lên aắt hẳn 1fkhông tệ 10đâu.” Những dtiếng hít dhà lại bvang lên. a © DiendanLeQuyDonGiả Thược 0ném về 62phía các 73cô y tá bmột nụ 3hôn gió, 2rồi liếc 09mắt đưa etình vẻ facợt nhả, cnỗi phiền 5bmuộn, bực 6dọc trong 40ngày cuối 31cùng đã 04hoàn toàn batan biến. *** Tay 06phải xách 94chiếc túi 7đựng một 2lốc bia 6avà rất 7nhiều loại a4đồ ăn 80vặt, sau 0lưng vác 93một cái 1bọc lớn, eemóc chìa 0akhóa vào b5ngón trỏ 4bên tay trái, 6cquay vòng evòng, ngâm 2nga một 98khúc hát 0cvu vơ, Giả 53Thược nhởn 5anha bước ađi vẻ vô 88cùng đắc f6chí. Khu fnhà ở cao 7cấp đúng dlà tốt 89thật, gấp d2bao nhiêu 8lần chỗ 3ở tồi eetàn, rách 5nát của 8cô. Ở đây, dnửa đêm 9không có atiếng kêu 0gào, rên 8brít, cũng 8không có dtiếng hò 56hét, chửi 1mắng ồn 7dào, trong 7không khí 3phảng phất 4bmùi cây 7cỏ, ánh dđèn đủ 2sáng, không cchói mắt, fasoi rọi dcon đường dclát đá 8dcuội. Trước f6khi đến 5cđây cô 2cđã mất 9công chạy c5qua bãi đỗ c2xe xem xét dkỹ càng 3một lượt. e © DiendanLeQuyDonTại vị 74trí đỗ 1cxe cố định, 79không nhìn 1thấy xe 9của gã fđó đâu. e © DiendanLeQuyDonDo đó, tâm 0trạng cô c3mới vui 2vẻ như 54vậy. Chẳng b3ai ngờ được d8ông bố 3enăm xưa c0chỉ làm 21ăn nhỏ 7alẻ của aChân Lãng 1lại phát 3đạt nhanh f3đến thế, 83tốc độ fgiàu lên bthậm chí d7không thua 3gì mức bđộ tăng a0giá của f0nhà đất. 10 © DiendanLeQuyDonVì thế 05mới xuất 41hiện tình 8dtrạng đối alập rõ bdnét hiện d6giờ, hai angười bọn 36họ một 38người thì 5ở trong 58khu nhà cao 1cấp, một 2người thì fcở tại d1khu ổ chuột 84dành cho e7người nghèo. Có 9điều, bất 1kể thế 04nào cô cũng 8ekhông chịu bthừa nhận 1điều này. 6a © DiendanLeQuyDonTừ nhỏ 6đến lớn 9bọn họ 57đều học 49chung một felớp, so c3kè với 6nhau từ 5thời tiểu ahọc, trung 8dhọc cơ asở rồi 3trung học dphổ thông, 1sau đó chẳng 02hiểu sao e6lại học efcùng một 1ftrường 23đại học. 0 © DiendanLeQuyDonBất hạnh 75thay, cả 94hai đều 15không muốn 7về quê, 62quyết phấn b2đấu ở 02lại thành 0phố xa xôi 1này. Năm 7đó, để 6tiện cho 8fcuộc sống 7bcủa họ, 3cha của cChân Lãng b0đã mua căn 9hộ này, 4enói là để 1họ ở cùng 4anhau, chăm 7dsóc cho nhau, 46như thế 3người lớn b4cũng yên 75tâm hơn 9một chút. Chiếc 7thang máy akhông ngừng 67lên cao. 4 © DiendanLeQuyDonGiả Thược cthở dài emột hơi, f8buồn bực 9fngẩng đầu, atrợn mắt. Quen 0biết gã eđó lâu 63như vậy, f2hai người achưa từng 3bnói được 2một câu abtốt đẹp 3về nhau, 30tại sao becha mẹ hai enhà lại 8bắt bọn 0dhọ phải 2chăm lo cho cnhau chứ? c1Chẳng lẽ 67không sợ bbọn họ e0ở cùng 80nhau chưa 4fđến ba fngày thì 7một người 25đã tức 9đến nổ bphổi, người 2còn lại e8thì bị 6đánh cho fbẹp gí 59hay sao? Đã 62hơn hai mươi 5dnăm rồi, adtại sao 5cha mẹ hai anhà còn cfchưa chịu a6hiểu mọi 7chuyện cơ 8chứ? Hơn f4nữa, bọn bhọ đều 3fđã trưởng 36thành. Những 5người trưởng cdthành hơn 61hai mươi 84tuổi, cho 92dù thật 4fsự không 6ghét bỏ agì nhau, 27nhưng chẳng 7blẽ mấy aông bố ebà mẹ đó a2lại không ccó suy nghĩ 8gì về chuyện cnam nữ ở 1chung hay 95sao? Từ 3lúc cô còn 11là một c7đứa trẻ 2angây thơ, 2cho tới 9blúc là một 4thiếu nữ b8e ấp, sau a6đó tới d6tuổi trưởng 9dthành, trong 0ký ức đều 44có bóng 0dáng của 3dmột kẻ ephá đám cbay qua, đeo 1bám lấy d5cô chẳng 22khác gì 7ama quỷ. b8 © DiendanLeQuyDonCô chẳng fqua chỉ 4thơm hắn 8một cái, 0bóp hắn amột chút, 07có cần dbphải đeo 52bám cô như 4thế hay ackhông? Cô 9dcăm ghét 05hắn, coi 3akhinh hắn, 8dthù hận c8hắn. Mỗi 1lần tâm 45trạng không 8được tốt, afchỉ cần 4nghĩ đến 74khuôn mặt 4bhắn, cô 73lại muốn 74chạy ngay 65đến tòa 3nhà phía 80đối diện 1tẩn cho b9hắn một f7trận. Chỉ bcó những 91lúc ở trước bdmặt cha amẹ mình dvà cha mẹ eChân Lãng, 2cô mới ffkhông dám anổi điên. Nghĩ 88đến mẹ, 3engười có bthể cầm 6btheo cây 03xẻng nấu eăn đuổi dtheo, chạy c4vòng quanh 2akhu nhà tập 7thể hơn a2mười vòng emà vẫn fkhông chịu 5bỏ cuộc, 26Giả Thược c6không kìm 31được, dekhẽ rùng 0amình, cảm ecthấy gáy 3lạnh buốt 8từng cơn. Những 5nếu xét d8về khả anăng đánh eebại kẻ 06địch mà 67không cần 1fdùng đến 7dvũ lực, 9fmẹ của fChân Lãng 63vẫn là 1agiỏi nhất. c © DiendanLeQuyDonNghe nói d1cô Chân 3bị bệnh 4tim bẩm esinh, khi esinh Chân 7Lãng thiếu 7chút nữa 76đã không 26qua khỏi, 1được cả 25nhà họ 6Chân nâng 3niu như vật 0báu quốc 93gia. Ngay 03đến việc 98Chân Lãng afcố gắng bđạt được 2thành tựu 51như hiện c5giờ trong 9ngành y cũng 7alà do sự bchỉ đạo 5acủa cha, 4mục đích e4chính là 15để chăm e5sóc cho cơ f2thể của 3vật báu 7quốc gia 50trong nhà. Với 8một cơ 4thể yếu 2ớt như cvậy, cô 6Chân không bcthể chịu ađược những bcơn xúc f0động hay dsợ hãi 3quá mạnh. f © DiendanLeQuyDonGiả Thược 2thà bị f9mẹ đánh 9ađến toét 6mông chứ ecũng không 5muốn làm acô Chân dgiận dữ 1hay đau lòng 5dchút nào. Đã 7cthế, cô 6Chân lại fnhư được etạo ra từ bnước vậy, 5hai mắt dachẳng khác 0gì hai miếng ebbọt biển, 6cchỉ cần 5ctác động 4nhẹ một 79chút thôi 28là nước 68mắt sẽ cchảy thành 9hàng. Từ bbnhỏ, Giả afThược đã bhiểu được 0cmột chân 3lý, nếu 46có ai làm dcô Chân 37đau lòng, 6nhất định casẽ bị 3ba người blớn lần 5alượt dạy fdỗ bằng 58roi vọt, 8kế đó bphải ở 88trong nhà, cđóng cửa dsuy nghĩ 4lỗi lầm a4một tháng, 57còn bị eftrừ tiền 03tiêu vặt, 8ekhông được 0tham gia bất f5cứ hoạt b7động vui 2chơi nào. Những bequá khứ 2thảm thương 10hồi nhỏ 1khiến cô cvà Chân fbLãng dù 60có ghét e9nhau thế 06nào cũng 8không dám 30biểu hiện 28ra mặt, 40cũng không 8dám bắt 21đối phương 8ekhông được 0đến gần 3mình, bởi 99có ai lại cmuốn tự 1hại mình ebao giờ. b © DiendanLeQuyDonNhưng cũng fvì thế emà quan hệ fgiữa hai 2người mới dtrở nên 9kỳ lạ c2như bây 28giờ. Giả 0Thược tra c8chiếc chìa 2khóa đã aalâu không e9dùng vào 72ổ khóa, 1khẽ vặn b7một cái, 6crồi lại 9dnhìn đồng 5hồ trên 9tay, cuối ccùng không b6do dự đạp 04mạnh. Trên 8fcánh cửa cfbóng loáng balập tức 65in một dấu 9giày thật 9dto. Sau 89khi vào nhà, 8Giả Thược bđá ngược 33cửa lại 2một cách 53nhẹ nhàng, 9đưa mắt 8nhìn sàn fanhà sạch 1sẽ, hất c1đôi giày cqua một 6bên, đi 1chân trần avào nhà 3bếp. Quả b8nhiên, đúng 6như dự fđoán của 3cô, trong c6tủ lạnh 8thứ gì 6cũng có, 7chỉ thiếu b2mỗi loại 0bia mà cô edthích nhất. 0 © DiendanLeQuyDonSống với f2nhau nhiều fnăm như f7vậy, ít fnhiều gì 89cô cũng 09hiểu một aechút về ccái gã đáng abghét kia. Nghiêm e8túc, cẩn 5trọng, nề 7anếp, không fđộng vào 48bất cứ 5loại đồ a0ăn nhanh 6anào, cũng 28không uống crượu bia 91hay hút thuốc, alại ngủ bdsớm, dậy 93sớm, không e8có sở thích bhay thói 18quen xấu. 8d © DiendanLeQuyDonTrong suy 3nghĩ của 9cô, cuộc fsống của 8cmột con 70người như 8thế thật 9là quá vô 6vị. Bước 40vào căn e7phòng dành 1fcho mình, 3eGiả Thược cđưa tay 7cmiết thử 8lên mặt 48bàn, không e3có một 2hạt bụi, 82nhếch mép c4vẻ hài 6lòng. Mình b3quyết trả fcho hắn bmột nửa 7ctiền phí 07quản lý 25tài sản fdđể hắn adọn dẹp 4căn phòng casạch sẽ, 4chờ mình a1thỉnh thoảng fquay lại 3ở tạm fcũng là 64đúng lẽ brồi, cô bfnghĩ. Giả d4Thược lấy ahết quần 3áo trong ebọc ra, cdnhét vào 3tủ quần 6aáo. Sau khi dctrông đã a1có vẻ như 6ngày ngày dmình đều eở đây, 0cô mới ecười hài e0lòng, vừa 3ngâm nga 0hát vừa 9cầm theo f2bộ quần 5áo sạch, 5đi vào phòng fbtắm. Cô e4ngâm mình 17trong bồn ftắm, cơn afmệt mỏi 9trong ngày 4dần tan 79đi, tâm 0ctrạng vui evẻ. Còn clúc này 6Chân Lãng bđang ngồi 4trong một d7quán cà 4phê vắng 7vẻ, nói 9chuyện với 4người bạn 4thân. Đồng 0ahồ đã 18chỉ tám a7giờ ba mươi 6phút, cái 00thùng thuốc 2súng ấy 75chắc đến 6enhà mình 5rồi nhỉ? 3fChỉ hy vọng 3fmấy căn 1phòng gọn 49gàng, ngăn 0bnắp của emình không 19bị cô nàng ehủy hoại a9quá nghiêm 92trọng. Chân faLãng thầm fanghĩ. Trong c6đầu anh 48bất giác adhiện lên ahình ảnh ceGiả Thược f6đạp cửa, eevứt giày 97lung tung 5và nghịch 3ngợm trong 92bồn tắm 4làm nước 11bắn tung 7tóe khắp 1nơi, rồi 6lại nghĩ 9xem không 90biết ngày dmai có nên 74gọi người 0đến dọn adẹp một 3chút hay bkhông. Lâm 28Tử Thần 63thấy Chân 96Lãng cứ 38cầm cốc 98cà phê mỉm ccười, một 5hồi lâu 2không hề 2động đậy egì cả, 7bèn tặc 4lưỡi, lắc ebđầu: “Cậu 5dđang nghĩ ffgì vậy? f4Vẻ mặt 40quái dị 31này đã exuất hiện fđược gần 9mười phút brồi, cứ e0thế này 2thì dễ 87bị hiểu blầm lắm abđấy.” Chân 9Lãng đặt 08cốc cà d3phê xuống, ckhẽ búng 2ngón tay, feđiềm nhiên efnói: “Chúng 7ta bị hiểu 7alầm cũng bđâu phải 5là chuyện ddngày một fngày hai, 8echo đến 82giờ vẫn d6còn đứng eđầu bảng e4xếp hạng 1cặp đôi c1đồng tính 8nam đẹp 6nhất trong 9trường, f6cậu có 7muốn ôn 8flại sự 8vẻ vang b9ngày đó 97một chút bkhông?”
Posted on: Sat, 13 Jul 2013 04:15:57 +0000

Trending Topics



"margin-left:0px; min-height:30px;"> Very Sad Love Quotes & Love Thoughts – A Must Share!! Just
The Holy Hour I kneel and wait in silence As one by one the
Well posted in a friends e-mail, read for yourself. > QUIT

Recently Viewed Topics




© 2015