Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Tác - TopicsExpress



          

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Tác giảF: Mai Can Thái Thiếu Bính -----oo0oo----- Chương 1318: Nhu tình trong phòng tối. Nhóm dịoch : Friendship Nguồn: Mê Truyện ĐịXca lao Ngọc Hồ cung. Trong đipBịPUa lao tối tăm ngột ngạpxjt, Dương ThầyKPn cũng không biết cụ thểw đarã qua bao nhiêu ngày. Từ lúc bắLQt đrpWầSBu bực bội phẫn nộ, càng về sau càng bấrt đrpWắOvyc dĩK, uểK oảKi, Dương Thầwan cảGGmm giác như vài thế kỷ đRwLã qua. Theo lý thuyết, tâm tính của mình đBkwã đRwLến cảvsJnh giới cực cao, sẽ không bởi vì loạfoi không gian bịpoi đPUóng kín này mà sụp đRrRổ. Nhưng Dương Thầarn phát hiện mình vẫn là làm không đrvược. Không thểNU khắwOlc chế, Dương ThầWn lo lắXng cho vợ và con ở trong nhà, lo cho nhóm hồng nhan tri kỷ ở hảrpWi ngoạipBi Trung HảGGmi, còn Tuệ Lâm bịnT Ngọc Tuyết Ngưng kia bắuTJt đmwui… BảOvyn thân nếu thật sự bịjau nhốt trong này như vậy, các cô sẽ như thế nào? Mỗi khi nghĩJf tới nhữsDng chuyện này, Dương ThầipBn liền đFiên cuồng mà tấFn công nhà tù, gầWRin như hao hết toàn bộ chân nguyên đrvã hồi phục. Nhưng, mặc kệ Dương ThầxdGn cố gắikng như thế nào, chân nguyên rõ ràng bịk suy yếu lạKUi không cách nào khai thông với thế giới, bảrvn thân căn bảpoin là trong cuộc chiến tuyệt vọng. Dương ThầwFn không hiểWu, Ngọc Tuyết Ngưng vì sao không trực tiếp giết mình, cô ta rõ ràng có thực lực đWó. Hơn nữGGma, chết trong Vạfon Yêu giới, Dương ThầnTn cũng không xác đwịwFnh mình có thểK thuận lợi tiến hành luân hồi hay không, bởi vì quy tắarc không gian căn bảRrRn không thểF dùng đUbược trong này, có thểuTJ ngay cảUb luân hồi cũng sẽ gặp trở ngạxdGi. Cũng không biết đXcã qua bao lâu, phía trên đikịdwa lao bỗng nhiên mở ra một kẽ hở… Trong khoảGWng khắKc ánh sáng lạXci lầwan nữfoa chiếu vào, Dương ThầTXUn hơi sữuXng sờQ, lập tứrpWc đKUịuXnh chạyKPy ra ngoài! Nhưng không đmwuợi Dương ThầUbn đpoiứPUng dậy nhảoy ra ngoài, một bóng dáng mềm mạwOli cứJf như vậy mà rơi từ bên ngoài vào! - Tuệ Lâm? Dương ThầvsJn đLQều không kịxdGp suy nghĩdw nữuXa, chỉfo đwành đaón lấway cô gái. Cứdw như vậy một lát, cửa hàn thiết bên trên đKUịXa lao lạwOli lầarn nữara đWóng lạrpWi. Dương ThầsDn thầJnNm mắXng một câu tiện nhân, nhưng cũng không thểOvy tránh đrvược. Cũng may Dương ThầUbn có thểUb nhìn thấky trong bóng đoêm, sau khi ôm Tuệ Lâm rơi xuống đOvyấBkwt, phát hiện Tuệ Lâm đJnNang hôn mê. Xem xét qua, cô gái này mấxdGy ngày nay hẳn là không chịuTJu tội gì, trên khuôn mặt vô cùng mịNUn màng vẫn hồng hào, ngược lạFi giống như sống rấwOlt dễ chịnTu. CảJnNm thán chính mình buồn lo vô cớ, Dương ThầKUn đXồng thờWi phát hiện Tuệ Lâm yếu ớt tỉQnh dậy. - Dương đwFạjaui ca… Tuệ Lâm mở đkôi mắKt sáng ra, trong bóng đmwuêm lờjau mờlrS nhìn rõ Dương Thầon. - ThịQ lực không tồi, như này đdwều có thểSB nhìn rõ. Dương Thầfon nhẹ nhàng thở ra, ít nhấJft Tuệ Lâm tạOvym thờai không có nguy hiểjaum gì. Sắarc mặt Tuệ Lâm hơi đrỏ lên, nhỏ giọng nói: - Bởi vì mùi của Dương đipBạri ca… em rấXt quen thuộc… Dương ThầKn sửng sốt, đUbột nhiên phát hiện hơi lung túng, thảjau Tuệ Lâm trên mặt đrpWấUbt. - Em sao lạai vào đrvây, Ngọc Tuyết Ngưng không làm gì em chứRrR? Dương Thầdwn khẩGGmn trương nói sang chuyện khác. Tuệ Lâm lắKc đXcầou, thân thểmwu đnTứOvyng tựa vào Dương Thầmwun, không dám cách ra quá xa, trong bóng tối có vẻ phá lệ khiến ngườKi ta thương tiếc. - Cô ấNUy đnTối với em rấkKt tốt, nói là vì em lương thiện… Dương ThầwFn mỉGGmm cườvsJi, - Xem ra em tốt bụng nhiều cũng có chút tác dụng, có lẽ thật sự là ngườvsJi tốt gặp chuyện tốt. Chẳng lẽ là bởi vì lúc trước anh không muốn mang cô ta đBkwi cùng nên cô ta ghi hận anh? Tuệ Lâm không trảw lờnTi, mà cẩwn thận vươn bàn tay trắRrRng nõn lành lạrpWnh, âu yếm khuôn mặt Dương Thầpoin. Ngón tay nhỏ nhắuXn của Tuệ Lâm chạrvm vào, Dương ThầOvyn có cảdwm giác mát nhẹ trên mặt, cô sờwOl rấFt dịsDu dàng, như là vuốt một tác phẩwFm nghệ thuật quý báu. - Tuệ Lâm, em sờmwu cái gì… Dương ThầwFn vốn muốn tránh đRwLi, nhưng tâm có chút không đnTành. - Em không rõ, xem xem Dương đJfạuXi ca có phảBkwi gầry đWRii không. Tuệ Lâm nghiêm túc nói. - Bé ngốc, tu vi của anh nào cầyKPn phảlrSi ăn cơm? Làm sao gầFy điki đrpWược. Dương Thầpxjn dở khóc dở cườwi, trong lòng lạTXUi ấnTm áp nhè nhẹ hỏi: - Em sao lạGWi cũng xuống đRrRây, cô ta đLQối với em lạuXi không tốt rồi hảipB? Tuệ Lâm cắrn cắpoin môi mỏng, cúi đUbầwFu nói: - Em muốn xuống đKây cùng Dương đXạSBi ca, cô ta không đkKểlrS anh ra ngoài thì em sẽ cùng anh không ra. Dương Thầfon nghe xong, lập tứrpWc không vui cau mày: - Em sao lạrpWi ngốc như vậy, em xuống đnTây cũng không giúp đXcược gì, cứr ở trên đKUấWRiy, xuống đwaây chịBkwu khổ làm gì? Em cũng không phảmwui là anh, tu vi của em vẫn chưa tới Tiên Thiên, ở đrvây khắKp nơi âm hàn huyền thiết, em sớm hay muộn cũng không chống đwaỡ nổi! Tuệ Lâm bỗng nhiên ngẩrng đrpWầaru, con ngươi thủy nhuận tràn đGWầwFy chấxdGp nhấRrRt, - Dựa vào cái gì! Em đrpWi đXcâu là lựa chọn của em! Dương đBkwạri ca, anh có thểik mang gánh nặng là em đWRiến Thông Thiên hồ, vì sao em không thểkK xuống đJfây cùng anh? - Chuyện này không giống. Dương ThầXcn cườRwLi khổ nói. - Vậy là chuyện thế nào? Tuệ Lâm dườrng như tràn đOvyầlrSy ủy khuấrpWt, mang theo run rẩGWy kích đKộng nói: - Em chỉpoi là muốn ở bên cạBkwnh anh, ở ngoài VạWRin Yêu giới em không thểGGm, bởi vì còn có chịK, chẳng lẽ ở trong này, cũng không biết đXcờoi này có thểnT đjaui ra ngoài hay không, em còn phảuXi khắXc chế chính mình, đKứpoing ở nơi xa xa nhìn anh, không dám tới gầFn anh sao? - Anh có biết hay không, mấvsJy ngày anh anh bịw nhốt dưới này, em lo lắarng như nào, nhớ anh như nào? Em hận mình không thểQ giúp anh, anh có biết em đPUau khổ như nào không? Dương ThầFn kinh ngạPUc nhìn cô gái hoa lê đTXUái vũ, nước mắJft trong suốt chảTXUy xuống mặt đpoiấat lạJfnh như băng. Dung nhan thanh tú y như lầrvn đJnNầmwuu tiên gặp này, bây giờnT lạUbi thêm vài phầpxjn phấxdGn hồng, thấrvy mà đarau lòng. - Tuệ Lâm… thật xin lỗi… anh không có ý đwó. Trong lòng Dương ThầOvyn âm ỷ cảKUm giác đWRiau đTXUớn. Tuệ Lâm lắRrRc đarầOvyu, bi thương cườrpWi nói: - Khó trách bọn họ nói, khoảyKPng cách xa nhấkKt trên thế giới này, không phảPUi em đkứfong trước mặt anh, anh không biết em yêu anh. Mà chính là yêu đrến si mê, lạuXi không thểOvy nói yêu anh. - Dương đnTạWi ca, em không muốn tiếp tục làm một đRwLứRwLa em gái tốt nữFa, trái tim của em quá mệt mỏi. Em cũng muốn ích kỷ vì chính mình một lầjaun, anh có thểrv tiếp nhận một cô gái xấXcu xa như em không? Dương ThầBkwn cảXm thấJfy mình có chút hít thở không thông, trước mắart là cô gái xử nữNU tới tận cùng, trong kinh ngạSBc mang theo áy náy và bấjaut an, cũng có chút rung đxdGộng nhẹ. BảnTn thân vẫn luôn cố gắPUng mơ hồ không rõ tình cảpoim với Tuệ Lâm, coi như tình cảRwLm bình thườRrRng của một ngườBkwi anh đQối với em gái. Tuy cô không chỉpxj một lầrvn biểUbu lộ nội tâm mình, nhưng bảJfn thân luôn không dám dễ dàng vượt qua cảlrSnh giới tuyến kia. Dương ThầTXUn luôn lo lắPUng, nếu bước một bước kia, Lâm Nhược Khê sẽ đUbối với mình như nào, chẳng sợ mình đyKPã vì ngườNUi phụ nữK khác làm tổn thương cô không biết bao nhiêu lầQn, nhưng Tuệ Lâm là đoặc biệt. Mặc dù Lâm Nhược Khê sớm biết cô em gái này không có quan hệ máu mủ với mình, nhưng cô dù sao đmwuến giờmwu vẫn mang họ Lâm! Từ nhỏ tới lớn đJnNã dung nhập vào trong ký ứQc, sâu trong nội tâm, ràng buộc không rõ với Lâm gia khiến Lâm Ngược Khê không thểw biến Tuệ Lâm thành ngườwai ngoài. Trong quá khứdw, Tuệ Lâm vẫn luôn ẩpoin nhẫn, nhượng bộ, khắrpWc chế kích đmwuộng của chính mình. Nhưng hiện giờBkw, trong không gian chật hẹp như vậy, trong con đyKPườsDng mong manh của Vạmwun Yêu giới, Tuệ Lâm dườpoing như muốn tránh thoát tấikt cảKU trói buộc kia, như thiêu thân lao đNUầpoiu vào lửa mà lao về phía chính mình! - Tuệ… Tuệ Lâm… Anh… anh không… A! Dương Thầkn tối nghĩSBa đpoiang muốn khéo léo từ chối tình cảKUm nhấBkwt thờKUi bùng nổ này, lạWi không ngờLQ miệng lạKUi bịX hai cánh môi mỏng lạUbnh lẽo trắrng mịWn hút vào! Tuệ Lâm vội vàng không kịop chuẩrvn bịF mà nhào lên ôm cổ Dương Thầwan, dùng hết khí lực hôn lấWRiy hắipBn, còn muốn dùng lưỡi thơm ngát đXcẩKUy môi Dương Thầikn ra. Khi đarầku lưỡi ngọt ngào kia chui vào khoang miệng Dương Thầon, trêu đrùa khớp hàm và đUbầipBu lưỡi Dương ThầuTJn, Dương ThầPUn thậm chí có thểik ngửi đkược mùi thơm ngát của xử nữwF. Tuệ Lâm hôn rấOvyt chân thành, giống như muốn dùng tính mạikng của mình đipBểrpW trảKU công một cái hôn này, chấRrRp nhấsDt cuảpxj cô, khát vọng của cô, tấSBt cảF toàn bộ của cô! Dầrvn dầKUn, Tuệ Lâm rấRwLt nhẹ nhàng và khéo léo dây dưa với đBkwầyKPu lưỡi của Dương ThầQn, miên man bất tận, khiến hô hấWp của Dương ThầRwLn cũng bắfot đyKPầGWu nặng nề. ĐạRrRi não Dương ThầWn ong lên, lâu lắxdGm chưa cùng phụ nữuTJ thân mật khiến khí dương cương trong cơ thểlrS hắdwn cũng có chút xu thế bắpxjt đvsJầOvyu dâng lên. Không tự chủ đmwuược, hai cánh tay Dương ThầXcn bắTXUt đoầJnNu vuốt nhè nhẹ bên hông và mông Tuệ Lâm. Thân mình Tuệ Lâm không đKUược đxdGẫy đdwà như nhữLQng ngườfoi phụ nữmwu khác, nhưng lạri co dãn mà mềm mạPUi, linh lung lồi lõm tương đwối duyên dáng, còn mang theo tính bền dẻo mạJfnh, khiến hai cánh tay luôn có thểNU dán lấmwuy lướt nhẹ qua mỗi tấXc vịwF trí. Hô hấsDp của Dương ThầvsJn càng ngày càng nặng nề, trong mắmwut bắQt đGGmầJnNu dấfoy lên ngọn lửa, ngực như núi lửa muốn phun trào, thân thểwa mềm mạai lạGWnh lẽo trước mắlrSt này, đFúng là thuốc giảGWi nhiệt tốt cho mình! Ở thế giới xa lạmwu này, với một ngườyKPi phụ nữdw không xa lạkK gì mà tình cảmwum ngu muội, đJnNối với mình không chút keo kiệt thổ lộ tấwat cảJnN. Dương Thầarn giờr phút này thậm chí có chút khinh bỉnT chính mình, lạKi vẫn không bằGWng Tuệ Lâm dũng cảUbm nhìn thẳng vào tình cảXm của bảipBn thân! Thân thểw chính mình, môi mình lưỡi mình, đrpWã triệt đikểjau bán rẻ chính mình dối trá! - Dương đwOlạXi ca… anh… anh thích em không? Trong bóng đkKêm, Tuệ Lâm thở gấpxjp nỉyKP non hỏi. Tay Dương Thầfon đXcã dò vào trong vạyKPt áo cô, đUbểar tay lên ngọn núi tuyết xinh đJfẹp, thanh âm trầkm thấwFp trảJnN lờUbi: - Thích… Vừa dứFt lờwi, Tuệ Lâm bỗng nhiên đvsJẩOvyy Dương Thầwan ra, xoay ngườkKi một cái lui về sau vài bước. Dương Thầpxjn sữyKPng sờa nhìn Tuệ Lâm, lạKi phát hiện Tuệ Lâm trong phóng đPUêm lộ ra vẻ giảipBo hoạat, ánh mắwOlt nghiền ngẫm cườpoii mình. Dương ThầGWn còn nửa cử đrvộng là trèo lên đuTJỉwFnh An Lộc Sơn, dườwOlng như còn muốn đkKộng vào khu đikấWRit cấWRim mềm mạrpWi của cô, nhưng bây giờdw lạipBi rơi vào khoảsDng không. Nuốt nước miếng một cái, Dương Thầjaun cảwFm thấkKy có chút không đoúng, Tuệ Lâm rõ ràng càng ngày càng cườpxji trào phúng, trong đlrSầWRiu Dương ThầJnNn dườrvng như muốn cùng nổ! - Cô… cô là Ngọc Tuyết Ngưng? Cô không phảLQi Tuệ Lâm? Dương ThầXn thấrt thanh hô lên, suy nghĩuX này vừa xuấWt hiện, khiến hắsDn kinh sợ một thân toát mồ hôi lạQnh! “Tuệ Lâm” lên giọng cườUbi ha ha, cườuXi đGWến run rẩLQy cảTXU ngườKUi! Biến hóa nhanh chóng, ‘Tuệ Lâm” một thân áo ni cô dài biến thành Ngọc Tuyết Ngưng quầarn áo trắOvyng bồng bềnh! Dương Thầan đUbều muốn khóc lên, bịvsJ lừa lầXcn này cũng quá thảwam rồi! Chẳng trách thân thểJnN vân anh của Tuệ Lâm lạQi có thểLQ thành thạwFo mịK hoặc khiêu khích chính mình như thế, hóa ra là hồ ly tinh này biến thành!
Posted on: Mon, 29 Jul 2013 06:32:33 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015