Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Tác - TopicsExpress



          

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Tác giảgI: Mai Can Thái Thiếu Bính -----oo0oo----- Chương 1320: ĐấCu với Yêu Long. Nhóm dịNfch : Friendship Nguồn: Mê Truyện Không lâu sau, Dương Thầyan cũng cảNfm nhận đCược gì đuyTó, trong chớp mắyat, một đGạnZxo ánh sáng lóe lên, từ xa giống như đyaạSjJo quang bó buộc chiếu vào đRạhPi đnZxiện! Tốc đzNNộ này, nếu ở bên ngoài VạRn Yêu giới, Dương ThầGZn cũng không biết là nhanh như nào, nhưng ở trong này, cũng là nhanh đNNến kinh ngườQnui! Trong thanh quang lóe ra, một bóng ngườnrgi thon dài hiện lên, nhưng lạTqi là một gã đuVZội vòng ngọc bích, mặc trườrbng bào xanh nước biểon, nam tử trẻ tuổi tướng mạNfo tuấcOtn tú. Dương Thầnrgn có thểC cảrbm nhận đrKzược, đVdây cũng là một gã Thiên yêu, lực lượng ngang với Bạgoch Cưu ngày đEGó đSjJấAIAu với mình một trận, nhưng tốc đZBộ nhanh hơn BạTqch Cưu kia. - Cung chủ, thuộc hạjbg có chuyện quan trọng bẩnZxm báo. Tên đzNNàn ông kia cũng không nhìn Dương ThầVdn và Tuệ Lâm ở một bên trong đZBạgNi đCiện, trực tiếp khom ngườOXSi hướng tới Ngọc Tuyết Ngưng. Ngọc Tuyết Ngưng mặt lộ vài phầXrun nghiêm nghịGZ, - Thanh Loan, chẳng lẽ biên cảzNNnh lạrbi xảZGy ra chuyện gì? Yêu tu gọi là Thanh Loan hít vào một hơi, trầsnQm giọng nói: - Đúng vậy, trước kia Cung chủ lệnh cho Ba Xà và KhảAUi Phong hai ngườgIi đyaóng ở rừng Yêu DạOC và cửa Xích Long Tuyết Sơn, lạRghi có hai Thiên yêu ở phía sau đRợi lệnh bấZt cứnrg lúc nào, nếu không phảAIAi Long Vương CầIUsu Vô Cương đUcRích thân tới, vốn không nên lo mới đzNNúng. Nhưng hôm qua thuộc hạxR theo thông lệ đQnuến thịgN sát, lạZBi phát hiện… - Phát hiện cái gì, cứcOt nói ra Khuôn mặt Ngọc Tuyết Ngưng đZã thấbm một mảVdnh âm lệ. Thanh Loan chầuyTn chừ vài tiếng nói: - Nơi Ba Xà và KhảhPi Phong đgoóng giữRgh đQnuã không có dấVdu vết hai ngườxRi đRó, mà hai thượng phó hậu phương, Hổ Giao, BạNNch Hào và năm Thiên yêu khác, không ngoài dự tính, đjều có dấgIu vết đPánh nhau, hẳn là… bịSjJ giết đjến hài cốt cũng không còn rồi. - Láo xược! Ngọc Tuyết Ngưng bỗng nhiên đJZVứTqng lên, đVdôi mắEGt phượng tràn đIUsầbpy hàn khí khiến ngườIUsi ta sợ hãi, tinh quang lóe ra, lửa giận hừng hực, uy áp của Thiên yêu cửu phẩjm đnZxỉUcRnh cao chợt bùng nổi, dườZBng như toàn bộ Ngọc Hồ cung, và cảEG đrKzỉuyTnh núi cũng bắuVZt đsnQầNfu chấQnun đjộng! MườhPi mấtjy tỳ nữEG áo trắQnung bên ngoài Ngọc Hồ cung quỵ trên mặt đAUấrKzt, lạPnh run hô to, - Cung chủ bớt giận. Thanh Loan ngạRgho mạrbn cũng rơi hai đNfầsnQu gối xuống đsnQấSjJt, sắVdc mặt trắAIAng bệch. Dương ThầJZVn che chở Tuệ Lâm, có chút cố hết sứNfc chống đVdỡ lửa giận của Cửu vĩrb hồ này. Trong lòng hoảPng sợ, ngườVdi phụ nữP này lầtjn trước đPấXruu với mình, căn bảNNn là không xuấKEAt ra toàn lực, tu vi của cô ta thực tạVdi sâu không lườQnung đuVZược! Ở trong VạVdn Yêu giới này còn kinh khủng như vậy, nếu ra ngoài đSjJấgIu, chẳng phảnrgi là tung hoành vô đTqịZch? Thật không biết là tình hình như nào, cấgop bậc cao thủ loạIi nào có thểJZV nhốt ngườCi phụ nữzNN này vào VạVdn Yêu giới, thực sự quá khó đuuOểo có thểZG tưởng tượng! Dương ThầuyTn thậm chí cảIUsm nhận dược, Athena mà mình không cách gì chống lạnrgi, có thểKEA cũng không phảji đZGối thủ của Cửu vĩgo hồ ly này. Chính mình theo lý thuyết đJZVã vượt qua cấPp bậc Thiên yêu bát phẩZm, lạCi có sự chênh lệch lớn với Ngọc Tuyết Ngưng cửu phẩdm như vậy? Hay là tu vi của cô ta sớm đjã vượt qua cửu phẩPm? Nếu Ma Đế Ma Tu kia và Long Vương Long tộc đNfều là cao thủ cùng cấAUp bậc với Ngọc Tuyết Ngưng, vậy bảon thân mình cũng thật là ếch ngồi đTqáy giếng rồi, chút thực lực của mình, tính là cái thứI gì? Trong khi cườzNNi khổ, Ngọc Tuyết Ngưng đgoã sớm thu lạuyTi cảjm xúc tứNfc giận, lạZGi lầon nữTqa ngồi xuống, mặt cườZi lạJZVnh. - Hay cho tên CầOCu Vô Cương, trước thì phái tay sai của mình đSjJến làm tổn thương Yêu tộc trên lãnh đVdịgIa của ta, ta còn không muốn làm lớn chuyện. Nếu lúc này gã đrbã ngày càng táo tợn, vậy Bổn cung cũng không khách khí… Thanh Loan run rẩxRy nói: - Cung chủ, ngài có tính toán gì không? Hay là… Ngài muốn đgoích thân ra tay? Ngọc Tuyết Ngưng híp mắQnut, - Tự mình ra tay? Bọn chúng xứgIng sao? - Ách… Đương nhiên không xứAUng. Thanh Loan mồ hôi lạnrgnh đRghầZBy đGầgou. Tuyệt đNfạRi giai nhân này tuy bình thườXrung vui cườEGi bướng bỉQnunh, không hề giống chúa tểsnQ một phương, nhưng khi khí tứTqc lên đjbgầOXSu, thật đNNúng là lòng lang dạEG sói đJZVến tận cùng! - Ngươi lui ra đrbi, chuyện biên cảjbgnh, không cầgon quảVdn nhiều, đoểR tấrbt cảR Thiên yêu đXruang đRóng bên ngoài quay về lãnh đnZxịuyTa của mình, đZểtj lạRghi vài thủ hạOXS râu ria là đgIược. Chuyện còn lạXrui, Bổn cung tự có tính toán. Thanh Loan gật đZGầOCu, sau lạIUsi do dự, lạGZi nói: - Cung chủ, thuộc hạOC rấSjJt khó hiểTqu một chuyện… - Nói. - CầUcRu Vô Cương kia dù có, Ngũ đSjJạNNi Ma Long tuy đRghều có tu vi bát phẩPm, nhưng một chọi một, đKEAấbu lạZBi ba mươi sáu Thiên yêu của Ngọc Hồ cung chúng ta, rấZGt khó có thểVd giành phầNNn thắtjng. - Nhưng Ba Xà và Khảdi Phong liên kết lạVdi, theo lý thuyết cho dù đRghấjbgu không lạuyTi Ngũ đrbạuVZi Ma Long sử, cũng không phảPi khó đzNNểZ trốn thoát… Chẳng lẽ, Long cốc này lạuyTi xuấOXSt hiện cao thủ nhấSjJt đGẳng VạGn Yêu giới gì đgIó? Thanh Loan nhíu mi nói. Ngọc Tuyết Ngưng hơi có thâm ý liếc mắAUt Dương Thầtjn, thấGZy Dương Thầtjn cũng đcOtang suy tư cái gì đGZó, phấjbgt tay nói: - Đi xuống đZGi, Bổn cung tự nhiên nắyam rõ. Thanh Loan tuy buồn bực nhưng đjành phảxRi ngoan ngoãn gật đVdầVdu rờji khỏi, xoay ngườIi một cái, lạSjJi lầuyTn nữgNa hóa thành một đQnuạjbgo thanh quang, trong nháy mắIt biến mấVdt không thấjy gì nữuVZa. Dưới đbạVdi đAUiện, Tuệ Lâm vẻ mặt tò mò hỏi: - Dương đTqạhPi ca, mấSjJy cái tên bọn họ nói, em nghe sao mà thấVdy có chút quen tai? Dương Thầbn hồi phục tinh thầjbgn, cườsnQi cườnrgi xoa đgNầjbgu cô, - Khẳng đRịsnQnh không theo bà em nói, chăm chỉVd đGZọc sách đOCi, không phảUcRi đgoều là quái thú trong truyền thuyết Sơn Hảji Kinh sao. - Quái thú? Yêu tộc chúng ta, sao lạcOti thành quái thú? Ngọc Tuyết Ngưng không vui ngắKEAt lờQnui: - Hỗn Độn trong Hỗn Độn đbpỉRnh kia của ngươi, có thểZ coi là mãnh thú, đjám mãnh thú Hồng Hoang không thểzNN hóa thành hình ngườgoi cũng có thểVd gọi là quái thú. Nhưng Yêu tộc chúng ta, chúng là linh chủng thân thiết nhấTqt Thiên ĐạOCo, so với loạRi ngườbpi Tiên Thiên bạtjc nhược các ngươi không biết mạAUnh hơn bao nhiêu lầjbgn. Dương Thầbn ngược lạuuOi cườXrui cườJZVi: - Các ngườyai đRã mạUcRnh hơn lòai ngườNNi, vậy thế nào lạIi bịUcR tu sĩb loài ngườNfi nhốt vào VạVdn Yêu giới này? Ngọc Tuyết Ngưng hừ lạnrgnh một tiếng, khinh thườOCng đJZVáp lạGZi: - Ngươi vừa rồi cũng nghe thấOCy đjbgấcOty, Long cốc kia khinh ngườRi quá đXruáng. Bổn cung trước kia lườPi phảZBn ứOCng với bọn chúng, bây giờUcR càng lúc càng tệ, Bổn cung phái ngươi đgoi ra ngoài, giáo huấOCn đrKzám sâu dài không biết tốt xấEGu kia một chút! - Tôi? Dương Thầrbn ngây ngô cườZi nói: - Cô không phảKEAi là đIUsểP tôi đGi đUcRạgoi hội Thông Thiên sao? Bây giờAU bảOCo tôi đtjến Long cốc, nếu chẳng may đyaụng phảUcRi Long Vương nổi tiếng kia, tôi chẳng phảTqi là có đyai không có về? Ngọc Tuyết Ngưng khinh miệt nói: - Thế này đZã sợ rồi? Ngươi nghĩj CầsnQu Vô Cương quảNfn đIUsược nhiều như vậy à? ChỉuyT cầdn ngươi không vào trong bộ phận Long cốc, ở bên ngoài giết mấrby Long tộc cấQnup bậc Thiên yêu , gã căn bảQnun sẽ khinh thườOCng không thèm đTqộng thủ với ngươi. Dương ThầrKzn có chút buồn cườNfi, - Đây chính là ngạPo khí của đZám cao thủ đCứAIAng đTqầsnQu các ngườrKzi sao? Thủ hạzNN của mình chết, cũng không đcOtồng ý buông phong thái đhPi giúp đsnQỡ? - Cá lớn nuốt cá bé, pháp tắGZc Thiên ĐịIa, cứo yếu là phảuyTi đgNi giúp, vậy loài ngườGZi các ngươi vì sao phảKEAi ăn thịjbgt muông thú? Sao không đVdi giúp chúng? - NgườNfi đoương nhiên chỉTq biết giúp ngườSjJi, các ngườAIAi cùng là Yêu tộc, không phảEGi sao? Dương ThầEGn phảEGn bác. Ngọc Tuyết Ngưng cườhPi nhạhPo, - Đúng là ngu xuẩuyTn ngây thơ, Bổn cung lúc nào nói bọn chúng là đRồng tộc với Bổn cung? Gạjbgt bỏ tình cảrbm sẵRncó, thực lực quyết đxRịTqnh tấnrgt cảgI. - Bọn chúng bám dưới vây cánh của Bổn cung, chẳng qua chỉd là muốn làm hết sứZGc đnZxểrb sống đOXSược an ổn một chút, là bọn chúng muốn cầnrgu cạuVZnh Bổn cung, không phảgNi Bổn cung có nghĩVda vụ đNNi bảEGo vệ bọn chúng. - Bọn chúng chết thì đuVZã chết rồi, Bổn cung không cầKEAn quan tâm. Bổn cung quan tâm chính là, như vậy thật khiến Bổn cung mấPt mặt, mà không phảuyTi là cái chết của bọn chúng! - Đổi lạAIAi mà nói, nếu như muông thú ngươi hôm nay ăn, lạIi hùng mạQnunh với loài ngườgNi như ngươi, ngươi lạGZi làm sao đgoi ăn chúng, chẳng sợ các ngườnZxi một ngườxRi một thú, chỉbp có thểOXS bình an vô sự như thườVdng, bình đIUsẳng đsnQối đKEAãi. - Cho nên, đZám vô dụng kia chết là chuyện của bọn chúng, Bổn cung chỉb cầon tìm lạbpi mặt mũi của mình, chứIUs không phảQnui là vì bọn chúng báo thù… Dương ThầPn cảUcRm thấTqy nội tâm ngườuuOi phụ nữJZV này chính là bà đnZxiên, cũng thiệt cho tướng mạzNNo đZẹp như thiên tiên của cô, chẳng qua có chút lờhPi vẫn tính là có lý. - Chẳng muốn cãi với cô, muốn tôi đRi giúp cô lấdy lạNNi danh dự cũng đAUược, nhưng cô dù sao cũng phảxRi nói cho tôi biết, các ngườnZxi rốt cuộc tạgNi sao phảOXSi giết chóc lẫn nhau chứZ, chắrKzc không phảPi là các ngườtji tứGZc giận sẽ đrbi giết vài ngườOXSi? Ngọc Tuyết Ngưng lắoc lắNNc đtjầbu, - Bổn cung cũng không biết, nhưng Bổn cung cũng không muốn biết. CầsnQu Vô Cương tâm cơ sâu như biểuVZn, đjbgi đxRoán cũng không dùng đcOtược bao nhiêu, đgoơn giảgNn là muốn hơn Bổn cung, hoặc là muốn lao ra khỏi VạgIn Yêu giới này. Bổn cung đAUối với việc gã rốt cuộc đNfang làm gì, căn bảPn không có hứong thú. Dương ThầuVZn cườUcRi gượng nói: - Vậy tôi giúp cô đtji giết rồng, nhưng cũng phảPi cho tôi cái gì chứTq. - Không giết tình nhân nhỏ của ngươi, chính là lợi ích lớn nhấAUt cho ngươi. Ngọc Tuyết Ngưng lạAUnh lùng nghiêm nghịC liếc Tuệ Lâm. Tuệ Lâm lúc này cũng chỉVd lo ngượng ngùng đUcRỏ mặt, đjều không quan tâm đEGược tới sát khí kia. Dương ThầRn oán thầtjm ngườzNNi phụ nữQnu này thật sự không thểnrg trêu chọc, đbánh không lạdi, nói cũng không lạSjJi. NgườNNi ở dưới mái hiên, không thểcOt không cúi đUcRầKEAu. - Ta khuyên ngươi vẫn nên xuấbpt phát sớm một chút, với tốc đZBộ của ngươi, đGZi qua núi Xích Long Tuyết tiến vào lãnh đRịIUsa Long Cốc, giết mấIUsy con rồng rồi trở về, cũng phảJZVi mấuyTt tới sáu bảby ngày. Đến lúc đnrgó, vừa lúc có thểG kịgop đrbến đzNNạuVZi hội Thông Thiên. Ngọc Tuyết Ngưng nói xong, biến ra một quyểSjJn trục bằuyTng da ám màu, ném cho Dương ThầXrun. Dương ThầuuOn sau khi nhận lấCy, phát hiện phía trên tấrKzt cảIUs đAUều là chữnrg triện cổ, cũng may là đrbầgIu hắAUn nhớ đtjược một lượng lớn tri thứgIc lịrKzch sử học, cũng có thểGZ đsnQọc hiểZGu.
Posted on: Mon, 29 Jul 2013 06:37:16 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015