Cảm niệm cha mẹ Mùa Vu Lan lại đến, dưới ánh - TopicsExpress



          

Cảm niệm cha mẹ Mùa Vu Lan lại đến, dưới ánh sáng lung linh huyền nhiệm của tình thương và trí tuệ, một lần nữa chúng con lại được về quây quần bên nhau, lắng đọng tâm tư để cảm niệm về hai đấng sanh thành. Tiết tháng bảy chạnh lòng nhớ cha báo ân dưỡng dục, Vu lan đến bâng khuâng nhớ mẹ đáp nghĩa sanh thành. Cứ mỗi độ thu về, lá vàng rơi rụng, ngoài trời lất phất mưa bay những cơn gió lạnh thoảng qua như gợi lên trong lòng người một nỗi buồn man mác, quạnh vắng đìu hiu. Tiếng chuông chùa trầm hùng ngân nga, vang vọng như thức tỉnh chúng con quay về với thực tại để lắng nghe, để hiểu và để cảm nhận nguồn yêu thương và tinh thần hiếu đạo, thắp lên trong con ánh sáng của niềm báo ân sanh dưỡng. Hạnh phúc biết bao nhiêu cho những ai đang còn mẹ, đóa hoa hồng đỏ thắm cài lên áo càng làm niềm vui trong ánh mắt thêm long lanh cho những người con diễm phúc còn mẹ, có cha trong cuộc đời. Mùa Vu Lan lại về hòa thêm tiếng kệ, câu kinh Báo ân cha mẹ lòng chúng con như quạnh thắt bao nỗi niềm bâng khuâng khôn tả, nỗi khổ đau chen lấn trong niềm hạnh phúc, nét hân hoan sung sướng không lắp đầy niềm xót xa hiu quạnh của những tâm hồn thiếu vắng tình thương. Giờ đây trong không khí trang nghiêm thanh tịnh, khói hương trầm quyện tỏa muôn phương, tất cả những người con, những tấm lòng hiếu thảo đang khẩn thiết, thành kính hướng đến Cha Mẹ bằng những tấm lòng và cảm xúc sâu lắng. Kính lạy Cha lành nghiêm kính ! Chúng con xin được chắp tay thầm niệm hướng tất cả về cho đấng Cha lành nghiêm kính hưởng trọn phần mãn nguyện, trong giây phút Vu Lan Thắng Hội mùa Xá tội vong nhân đang trở về. Ôi! Còn gì cao quý hơn, rộng lớn hơn lòng thương yêu lo lắng của Cha! Cha cho con một cuộc đời Mối tình sâu kín trong lời dạy khuyên Lòng Cha nghiêm nghị thiêng liêng Cho con lẽ sống giữa miền trần gian Trong những giây phút thiêng liêng nầy, nhìn lại những gì mà Cha đã dành cho chúng con trong suốt cuộc đời, thật vô cùng lớn lao, ví với núi Thái, nước nguồn, trời cao, biển rộng khó nghĩ tận cùng. Suốt cuộc đời Cha đã hy sinh cho chúng con được no cơm ấm áo, Cha đã tận tâm giáo dục cho đàn con dại nên người. Nhờ ảnh hưởng nhân cách đạo đức của Cha mà chúng con được bơi lội tắm mát trong cuộc sống hạnh phúc an lạc. “Còn Cha gót đỏ như son Đến khi Cha mất gót con đen sì Còn Cha nhiều kẻ yêu vì Một mai Cha thác ai thì yêu con” Cha đã hụp lặn trong biển đời nghiệt ngã, Cha đã tẩm đượm máu thịt khiến chúng con khôn lớn, Cha ngồi bên giường khi chúng con lâm bệnh, Cha nhường nhịn phần ăn thiếu hụt cho chúng con no bụng, Cha đã nhiều lần ôn tồn khuyên dạy trước những tánh hư tật xấu của chúng con. Lương tâm Cha cưu mang vằng vặc và cho chúng con mạch sống huy hoàng. Vì tương lai của chúng con mà Cha chẳng hề quảng ngại nhọc nhằn gian khổ, sớm nắng, chiều mưa không ngại gì nắng đốt trưa hè hay mưa dầm buốt giá của đêm đông. Những hy sinh to lớn, những nhẫn nại cần cù của Cha nhằm với ước nguyện giản đơn, cho chúng con ngày ngày no đủ, mong cho chúng con lớp lớp nên người. Cha còn đầu tư cho chúng con được những vốn liếng kiến thức, với đức tính đạo đức thấm đậm tình người. Cha đã tận tụy chỉ cho chúng con từng đường đi nước bước, từng kẻ tóc đường tơ. Cha đã chuyển giao và trang bị cho chúng con những tư lương quý báu để làm hành trang an tâm và tin tưởng vững bước vào đời. Cha đã dìu dắt chúng con trong từng bước đi giữa sóng gió nghiệt ngã cuộc đời, mỗi bước chân con đi đều có Cha bên cạnh, chỉ hướng cho chúng con khỏi lạc lối sai đường, giọng của Cha trầm ấm, khuyên răn mỗi chúng con phải cố gắng mà đi cho đến đích vinh quang. Quả thật: “Cha là bóng cả ngã cho chúng con Là cả tình thương chẳng xói mòn Là cả cuộc đời vô biên quá Nặng nghĩa tình Cha như nước non” Tình thương của Cha là những gì cần thiết nhất của cuộc sống chúng con, như ánh sáng mặt trời đối với mầm non cây cối bông hoa trên quả địa cầu. “Mẹ là trái tim là bông hồng âu yếm Cha là mặt trời là hoa huệ trắng thơm tho” Lập thân tiến bước vào đời, với bao lo toan tính toán, có những lúc Cha trầm ngâm thương xót, đứng thật lâu bên bụi tre khóm trúc nhớ con. Dù chúng con ở lứa tuổi bao nhiêu, địa vị cao thấp giàu nghèo thế nào đi nữa, thì chúng con vẫn là con của Cha. Chúng con nhớ tưởng, hình dung Cha như một tàng cây già lão, đã tàn phai theo năm tháng, Cha còng lưng vì gánh gia thê trĩu nặng, thời gian bào mòn sắc vóc. Cha thương nhớ con lòng buồn se sắt, khi gió mùa đông chớm lạnh, “Cha ta như một tàng cây quạnh Tóc đã phai màu theo nắng mưa Sớm tối còng lưng bên ngõ trúc Thương con se sắt gió giao mùa” Vậy mà chưa một lần nào chúng con để tâm đến những nếp nhăn cằn cõi dần xuất hiện trên trán Cha thân, những sợi tóc hoa râm cứ tô điểm tóc Cha thêm màu trắng đục. Rồi một phút giây nào đó, chợt nhớ lại hơi ấm tình nồng lúc chúng con còn trong vòng tay lo lắng của Cha, muốn trở lại với người thì hỡi ơi đâu còn nữa bóng Cha lành ngồi tựa cửa chờ con ! Cha đã ra đi, Cha đã ra đi mãi mãi ! Hãy trở về đây ! Hỡi những người con thơ dại, tất cả hãy phủ phục ăn năng những lỗi lầm gây thương tích trong trái tim Cha, dù chỉ một lần làm mắt Cha sầu vơi Thôi hết rồi ! Phụ tử đã phân ly, âm dương đành hai ngã, còn đâu nữa hình dáng đứng đi thân thương trìu mến, còn đâu nữa lời bảo ban ân cần nhắc nhở cháu con: “Thêm một mùa thu vắng bóng Cha Lòng con thao thức lệ chan hòa” Hôm nay mọi cõi lòng của những người con chí hiếu, đang vinh hạnh thể hiện nghĩa cử đền ân đáp nghĩa với các đấng sanh thành trong niềm hoan hỷ vô biên. Nhân mùa hiếu hạnh Vu Lan , thì chúng con lại đứng lặng yên hồi tưởng về quá khứ với bao nỗi niềm buồn thương tiếc nhớ, hoài niệm về một quá khứ đã trôi qua, mà cõi lòng con cứ vươn mãi tiếng khóc Cha ơi Cha! Vang mãi không bao giờ dứt được. Ân hận vô cùng nay đứng trước bàn linh Xin cha nhận cho con hiếu tình thiếu sót! Rồi từ đây và mãi mãi về sau: Đường đi chẳng thấy lối về, sóng vỗ gây nên dâu biển Cảnh trần xa cách mãi mãi, muôn thưở tìm đâu thấy mặt. Kính lạy mẹ hiền của chúng con ! Mẹ là đấng Bồ tát với tình thương bao la diệu vợi. Cúi mong Mẹ thùy từ thương xót minh giám cho đàn con của Mẹ đang khấu đầu trong ngày Lễ Vu Lan báo hiếu hôm nay. Giờ đây, trong bầu không khí trang nghiêm hương trầm quyện tỏa, với hình ảnh trùng trùng oai quang từ tôn chói lọi, ánh ánh y vàng hoại sắc phước điền Tăng, giữa những giây phút thiêng liêng giao cảm của Thắng hội Vu lan, ngày báo đáp ân Cha nghĩa Mẹ, lòng chúng con nhớ lại hình ảnh của người Mẹ nhân hậu thân thương, như đang sống lại những ngày đầm ấm trong vòng tay nâng niu che chở của Mẹ. “Mẹ ơi” tiếng gọi mà từ khi con bập bẹ biết nói đã phát ra lời này, cho đến bây giờ chúng con vẫn chưa hiểu hết ý nghĩa. Mẹ là sự sống, là tình yêu, là bùi, là ngọt, là hương thơm, là vốn liếng yêu thương cho suốt cuộc đời của chúng con. Khi con khát, dòng sữa ngọt thấm vào lòng con như vị ngọt cam lồ không khác. Khi con biết ăn Mẹ là người mớm cho con từng muỗng cháo miếng cơm, Mẹ nâng niu, ấp yêu chìu chuộng. Khi con ngủ Mẹ là người đã hát ru cho con ngủ bằng tiếng hát dịu dàng êm ả “gió mùa thu mẹ ru con ngủ, năm canh chầy thức đủ cả năm”, những đêm trường Mẹ thức suốt cả năm canh khi thấy con trở trời hơi gió, bàn tay Mẹ đặt lên gò trán con, miệng lâm râm khấn vái Phật trời mong sao cho con sớm tai qua nạn khỏi, để cho con có giấc ngủ yên lành suốt cả năm canh. Tất cả Mẹ đều dành cho con, bên ướt Mẹ nằm bên ráo con lăn, trằn trọc năm canh dài vì tương lai hạnh phúc cho đàn con thơ dại.“Mẹ già hơn trăm tuổi vẫn còn thương con tám mươi, ân ái có biệt ly chỉ hơi thở cuối cùng”. Quả thật như vậy, Mẹ là ngọn đuốc tình thương thắp sáng cho chúng con trong đêm trường tăm tối, là ánh dương dẫn lối con đi trên bước đường đời lạc nẻo. Nếu đời là một bể khổ mênh mông với muôn ngàn đợt sóng dập dồn thì Mẹ là chiếc bè đưa con đến bến bờ hạnh phúc. Con còn có Mẹ thì con còn tất cả, con mất mẹ như mất cả bầu trời. Mẹ ! mẹ vất vả chẳng nề gian khổ, hình ảnh người Mẹ tần tảo một nắng hai sương lam lũ, Mẹ đã đánh đổi một đời son sắc tươi vui chỉ vì lo tương lai của chúng con. Mẹ mong muốn chúng con khôn lớn nên người, có sự nghiệp công danh với đời, trở thành người có ích cho xã hội: “Đành cực nhọc dưỡng nuôi con dại Gạt ưu tư dầu dải thu đông Nắng se nám má xuân hồng Gót son tố nữ bùn phong kín bùn” Mẹ ơi, chúng con chỉ là những con sóng ồn ào, chỉ có mẹ là bến bờ phẳng lặng với bãi cát dịu êm, con sóng thèm thuồng ra đi với những chuyến hải hồ vô định có biết đâu bãi cát vẫn đợi chờ. Để khi con sóng chùng chân quay đầu vỗ vào bờ cát. Mẹ êm ái bao dung xoa dịu những đứa con lưu lạc. Có những con sóng bạc đầu khi vào bờ vẫn phải phủ phục trong tấm lòng yêu thương của Mẹ, chỉ với một câu đơn giản, với ánh mắt hiền từ của mẹ đã xoa dịu vết thương lòng cuả con, trong khi chúng con đã để bao tháng ngày đi tìm hạnh phúc giữa dòng đời chen lấn Biển kể con nghe cổ tích về mẹ Con sóng nào chẳng tìm lại bờ xưa Bên bãi vắng mẹ chờ mỗi chiều mưa Con về lại vết thương đời mẹ chữa Vậy mà có những lúc con làm cho Mẹ buồn lòng, thì giờ đây chúng con xin nhận nơi Mẹ lòng tha thứ . Giờ này chúng con mới biết trên đôi vai gầy guộc của Mẹ nặng trĩu bao nổi nhọc nhằn lo toan trong cuộc sống, lòng Mẹ lại buồn khi chúng con trái nghịch. Chúng con có biết đâu thời gian nỗi nhọc nhằn và phiền muộn ấy đã cướp mất kho tàng quý báu của đời con_ người mẹ hiền yêu quý của chúng con, buồn thay đến một ngày nào đó trong đời: “Nhìn vào đêm tối mông lung khát khao tìm lại hình dung mẹ hiền một trời thương nhớ xây thành mây buồn tóc rối giữa vành tang thương cánh chim bàng bạc kêu sương đoá hồng rủ cánh lòng vương vấn sầu” Mẹ ơi! Sao Mẹ nỡ bỏ chúng con cho đành hỡi Mẹ? Sao Mẹ không sống với chúng con, cho chúng con sớm khuya phụng dưỡng, lúc trở trời khi hơi gió chúng con được quạt nồng ấp lạnh dưới gối mẹ hiền. Chúng con cứ tưởng luôn luôn được bàn tay ấm áp của mẹ ấp ủ cho tấm lòng lạnh lẽo của chúng con. Nào ngờ đâu, chúng con lại đem dòng nước mắt nóng sôi mà rưới lên nấm mồ hoang lạnh của Mẹ Than ôi! “Từ khi thơ ấu đến giờ Đắng cay phần Mẹ, ngọt bùi phần con Vì ai thân Mẹ héo mòn Thân cô dáng mẹ, lòng con ngậm ngùi!” Mẹ ơi! Càng nhớ mẹ, chúng con không làm sao cấm ngăn dòng lệ, sao cứ chảy hoài dầu chúng con cố nuốt ngược vào trong, giờ đây chúng con càng cảm nhận được cõi lòng và mới hiểu thế nào là nỗi buồn mất Mẹ! Mẹ ơi! Trong cuộc sống có muôn ngàn lối rẽ, biết về đâu khi chúng con là những đứa con dại bơ vơ, lòng nhớ mong và luôn sống trong tâm trạng đợi chờ, như chờ đợi Mẹ hiền có ngày quay trở lại. Xin mẹ hiểu cho tấm lòng con dại, vì nhớ thương nên chúng con cứ suy nghĩ mông lung, dẫu biết rằng không bao giờ chúng con có giây phút trùng phùng để được nghe lại những lời của Mẹ, dẫu đó là những lời rầy la quở mắng. Vậy chúng con mới thấu hiểu thế nào là ơn sâu nghĩa nặng của Mẹ hiền luôn dành trọn cho đàn con, dẫu chúng con có làm cho biển cạn non mòn, thì cũng không khó bằng đáp đền công ơn cha mẹ! Hỡi ôi! Trên trời cao xa thẳm có nghe rõ lời tôi. Từ trần gian cát bụi. Tôi đã mất mẹ rồi! Kể từ đó, ngõ trước quạnh hiu vườn sau vắng vẻ. Đây chỗ Mẹ ngồi, kia giường Mẹ ngủ, đâu đâu cũng phảng phất bóng từ dung của Mẹ hiền. Chiều hôm ấy trời giăng mây ảm đảm Không gian buồn trông cảnh vắng thê lương Khói hương ôi ! sao đau đớn đoạn trường Chiều vĩnh biệt ngàn thu người hiền mẫu Mẹ kính thương ơi! Lòng chúng con quặn thắt nhớ thương thêm khi cánh hoa hồng màu trắng tang thương cài lên áo chúng con trong mùa Báo Hiếu Vu Lan về, một màu trắng lạnh lùng làm nước mắt tuông rơi mặn chát trên đầu môi, để thấm vào lòng chúng con nghe bao cay đắng nghẹn ngào. Nhìn mọi người diễm phúc cài lên ngực áo cành hoa hồng tươi thắm, thì chúng con lại thấy lòng buốt giá tủi phận lắm Mẹ ơi. “Hẫng hụt tình thương miệt mài trăn trở Nhìn cánh hồng diễm phúc áo ai mang Trĩu nặng tâm tư số kiếp bẽ bàng Màu trắng tóc tang cài lên số phận” Chúng con đã không biết nâng niu, tận hưởng những tháng ngày còn được quyền khoe đóa hoa hồng vi diệu trên ngực áo của mình. Để bây giờ màu hoa ấy cứ mãi ám ảnh trong từng nỗi nhớ niềm thương, huyền ảo và buồn vương trong từng hoài niệm! Kính lạy Cha mẹ, nếu tình thương có thể khiến người ta trở nên vĩ đại, trong sức nhẫn nhục, thì Cha Mẹ là hiện thân của lòng bao dung và sức nhẫn nhục ấy. Nhưng sự thực vẫn là sự thực, mối nghiệp oan này rồi con cũng phải đi qua, mím chặt môi đi giữa lặng thinh, cúi mặt xuống dấu đi dòng lệ nhỏ. Hãy cho con nguồn mật ngọt yêu thương Hãy cho con dòng sữa hiền tươi mát Ôi! Mật ngọt yêu thương giờ đã cạn Mất mẹ rồi con ngậm vú cay chua. Cha mẹ ơi! Con muốn nhặt tất cả sao trời kết thành chuỗi ngọc lưu ly, tạo thành suối yêu thương để dâng lên Cha mẹ. Bàn tay con bé quá, muốn múc nước đại dương làm sao con múc nổi, chỉ có bóng mẹ cha khắc ghi vào trái tim và khối óc của con, dù sức cùng lực kiệt, hơi thở có hao mòn, tình cha mẹ vẫn còn trong con mãi mãi. Vì tình cha mẹ là khối tình vĩ đại, một mình con sống hoang dại giữa cuộc đời và cứ mãi đi lang thang tìm kiếm. Hôm nay mùa Vu lan lại về, con đang cố gắng thực hiện một cuộc hành hương về quá khứ tìm lại bóng hình cha mẹ dấu yêu xưa. Để được sờ lên đôi mắt hằn sâu nét khổ đau và mái tóc điểm sương của cha. Để được cầm đôi tay khẳng khiu sám nắng phong trần của mẹ, để được gục đầu vào lòng mẹ. Tâm sự những chuyện vui buồn và được nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi! Con yêu mẹ lắm!”. Hạnh phúc này đâu có bằng hạnh phúc nào hơn. Kính lạy Cha Mẹ! Trong không khí trang nghiêm và thanh tịnh trước dung từ của Đức mẹ hiền Quán Thế Âm, gương hiếu hạnh của ngài Mục Kiền Liên, trong màu huỳnh y giải thoát của chư Tăng sau ba tháng an cư kiết hạ, tất cả những trái tim đang khẩn thiết kính thành, đang rung lên cùng một nhịp của niềm báo ân sanh dưỡng, nguyện cho lòng thành của chúng con kết thành mây năm sắc dâng lên cúng dường cha mẹ, nguyện cho tất cả những người con hãy quay về hải đảo của tự thân, vun bồi gương hiếu hạnh để đáp trả bốn ơn, vun tròn hiếu đạo. Xin cho tất cả những người con biết quỳ xuống đảnh lễ niệm ân trước tấm lòng và công đức sanh thành dưỡng dục của cha mẹ, nguyện suốt đời biết yêu thương và trân quý tình thiêng liêng phụ mẫu. Xin cho vô lượng trái tim của cha mẹ đỏ thắm màu sắc son được đượm nhuần ánh sáng từ bi của chư Phật. Đã mấy mùa thu rụng lá vàng Mấy mùa nhân loại đón Vu lan Tình thâm phụ mẫu ngùi thương nhớ Hướng vọng về đây lạnh ngập tràn. Vu lan là ngày của tình thương, ngày của hiếu hạnh, chúng ta hãy cùng nhau dành trọn tâm tư chân thành hướng về bao đấng song thân, nguyện trọn đời lập thân hành đạo để báo đáp thâm ân. Xin thành tâm cầu nguyện cho năm tháng đều trở thành Vu lan, cho thế giới ba ngàn khổ lụy tắm cam lộ, cho lời kinh Vu lan vang vọng tình đời, cho trần gian không còn đứa con nào làm khổ cha mẹ. Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Tôn Giả. Nam Mô Vu Lan Duyên Khởi Hội Thượng Phật Bồ Tát!
Posted on: Fri, 16 Aug 2013 14:49:31 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015