=)))) "Hôm nay là Chủ nhật, mặc dù ngày hôm qua đi - TopicsExpress



          

=)))) "Hôm nay là Chủ nhật, mặc dù ngày hôm qua đi công viên Hải Dương chơi đến 11:00 tối , nhưng mà hôm nay chúng em dậy thật sớm, vội đến núi Thái Bình bên cạnh công viên Hải Dương để hái trái cây, bởi vì bà nội cùng ông nội sống ở núi Thái Bình. Chúng em sau khi đến núi Thái Bình, liền tháo giày bắt đầu leo núi, ước chừng khoảng một phút liền đến đỉnh núi. Trên đỉnh núi không khí rất trong lành, ông nội dẫn chúng em đi tới vườn trái cây của ông. Oa. . . . . . Vườn trái cây của ông nội thật to, trồng rất nhiều cây ăn quả, có cây dưa hấu, cây dâu, cây dứa. . . . . . Bởi vì em quá nhỏ không thể leo cây, ông nội liền leo lên cây dưa hấu, hái được một quả dưa hấu rất lớn ném cho bố em, bố em dùng một tay liền bắt được ! Vườn trái cây còn có rất nhiều cây ăn quả trồng lâu năm, giống như táo, lê, cây dừa. . . . . . Ông nội hái một số trái dừa, dùng tay lột vỏ dừa, bỏ hạt, sau đó chia cho mỗi người ăn. Dừa ăn thật ngon đó! Em ăn hai mươi mấy trái . Em họ còn giành ăn dừa của em, thật là tức chết! Ăn xong bữa tiệc dừa cùng trái cây, chúng em đến dãy núi Himalaya bên cạnh núi Thái Bình chơi, nghe thầy giáo nói dãy núi Himalaya là đỉnh núi cao nhất thế giới. Quả nhiên thầy giáo không có lừa gạt em, em cùng em họ ra sức leo, đại khái là leo hai phút mới đến đỉnh núi, em nóng đến chết mất. Sau đó chúng em vẫn cảm thấy rất nóng, liền đến đỉnh núi tắm suối ôn tuyền. Suối ôn tuyền thật là lạnh nha~ núi Himalaya thật là một nơi rất tốt. Sau đó em họ lại hỏi em có tiền không, nó thấy đỉnh núi phụ cận có bán MacDonald. Em họ chết tiệt, mỗi lần đều vay tiền của em! Chúng em lúc đang mua, nghe thấy mẹ em ở núi Thái Bình gọi em trở về, không thể làm gì khác hơn là lưu luyến không rời đành quay người bước đi. Núi Thái Bình cùng núi Himalaya thật là một nơi thú vị, sau này em phải kêu bố em, mẹ em dẫn chúng em tới chơi. Bố em nói nếu như cuộc thi lần này, em đạt giải nhất, chủ nhật này, bố sẽ mang em đi Tokyo, Bắc Kinh, Nam Kinh chơi, em muốn đi Tây Kinh nhất, bởi vì em họ em sống ở Tây Kinh. Em họ nói sách vở chỉ là gạt người, núi Tây Kinh so với núi Himalaya cao hơn, đại khái phải leo ba phút, trên đó còn có chợ đêm cùng khu vui chơi thiếu nhi, còn có dòng suối nhỏ trong vắt. Em nhất định phải học tập chăm chỉ, sau đó kêu bố em mang em tới những chỗ này chơi. ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Lời phê của giáo viên: Nội dung mâu thuẫn chồng chất, hết sức phóng đại khoa trương. Không có kiến thức, bản thân giảng dạy qua hai mươi năm chưa từng thấy qua. Lần sau cần chú ý hơn! ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Hai Lần này thầy giáo lại ra đề viết bài văn 600 từ miêu tả chuyến đi chơi, vì có kinh nghiệm lần trước, Tiểu Anh lại không dám viết lọan nữa, xác xác thật thật mà đem chủ nhật bố dẫn cô bé đi thảo cầm viên viết ra. Chủ Nhật Sáng sớm hôm nay bố em dẫn cả nhà chúng em đi thảo cầm viên, dọc theo đường đi tiếng ve vẫn kêu kêu kêu. . . . . . (lược bỏ 600 chữ ), kêu không ngừng, cảm giác thật thoải mái. ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Lời phê của giáo viên: Nội dung là thật, có thay đổi so với lúc trước, Nhưng toàn bộ bài dùng hơn năm trăm chữ "Kêu", Bản thân giảng dạy hơn hai mươi năm chưa từng thấy qua. Lần sau cần chú ý hơn! ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Ba Thầy giáo lúc này cũng đã có kinh nghiệm, sợ học sinh viết bừa lại vừa dễ hiểu, yêu cầu viết 600 chữ miêu tả ngày học yêu thích nhất, lúc này Tiểu Anh sau khi cùng mẹ cô bé leo núi trở về rất cẩn thận tham khảo sách vở, rốt cuộc phát hiện có một bài viết rất khá liền viết theo đem nộp cho thầy giáo. Chủ Nhật Hôm nay cùng mẹ em đi leo núi, đến đỉnh núi, mẹ em bảo nói với một ngọn núi yên tĩnh sẽ có hồi âm đó. Em cùng em trai cùng nhau thử hét to --"Xin chào". Quả nhiên ước chừng ba giây sau liền nghe thấy:xin chào , xin chào, xin chào ( lược bỏ 200 chữ "Xin chào") một chữ cũng không đổi, sách viết một âm ba phản xạ, em rốt cuộc cảm nhận được. Một ngày thật có ý nghĩa. ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Lời phê của giáo viên: Có thể học hỏi từ người khác, thấy hết sức cao hứng. Nhưng toàn bộ bài dùng khỏang 200 câu "Xin chào", Bản thân giảng dạy hơn hai mươi năm chưa từng thấy qua, Lần sau cần chú ý hơn! ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Bốn Lại nói, thầy giáo đối với cách thức viết văn ẩu của Tiểu Anh không thể chấp nhận được, nên không bắt viết chuyến đi nữa, suy nghĩ một chút làm nào để kích thích tiềm năng viết văn của Tiểu Anh, liền ra lại một đề bài: 《chuyện khó quên nhất》 Tiểu Anh cắn bút máy làm ra bộ dạng rất là suy tư, rốt cuộc đặt bút xuống viết nhanh, nộp bài xong liền nghĩa: Thầy giáo sẽ không xử phạt mình nữa, mặt không khỏi hé ra tươi cừơi. Một chuyện khó quên nhất. Thứ Sáu tuần trước tan học về nhà thì ở trước cửa nhà em nhìn thấy một đống đại tiện, lúc ấy em ăn nhiều một cân: "Người nào xấu xa như vậy, ở trước cửa nhà ta đại tiện." Em mau chóng gọi chị em ra, chị em nhìn thấy cũng ăn nhiều một cân, tức giận nói: "Thật không có ý thức công cộng! Không có chuẩn mực như vậy!" Chị bảo em cầm cây chổi cùng nhau quét đi. Mẹ em sau khi biết cũng ra ngoài nhìn, giống nhau cũng thật ăn một cân, kêu lên: "Làm bậy quá!" Bố em nghe thấy tiếng kêu của mẹ em cũng chạy nhanh ra ngoài nhìn việc gì xảy ra, cũng lớn ăn một cân."Ai làm đấy?" Hàng xóm Vương mụ mụ mới vừa mua thức ăn trở về, nhìn thấy cũng lớn ăn một cân. Vương bá bá, Vương Tiểu Minh ra ngoài nhìn thấy cũng đều ăn nhiều một cân, chỉ chốc lát sau, tụ hợp hơn mười người, tất cả mọi người ăn nhiều một cân, cuối cùng gọi 119, nhân viên cứu hỏa tới nơi sau khi ăn nhiều một cân, cuối cùng xử lý sạch đống phân kia, thật là một chuyện khó quên. ━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━ Lời phê của giáo viên: Có tiến bộ! Phải chú ý lỗi chính tả là "Ngạc nhiên" không phải là "Ăn nhiều một cân". Đống phân này nặng chừng khỏang hơn hai mươi cân! Người nào có bản lãnh này? !" -《 một học sinh tiểu học viết văn dẫn tới chuyện khôi hài》-
Posted on: Sun, 15 Sep 2013 05:28:01 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015