Ký ức Tuesday, 13 November 2012 00:00 Tác Giả VyVy E-mail - TopicsExpress



          

Ký ức Tuesday, 13 November 2012 00:00 Tác Giả VyVy E-mail Thời gian! Ôi thời gian trôi qua thật nhanh chóng. Những kỷ niệm thơ mộng của tuổi học trò, những lo âu trăn trở khi cất bước vào đời chìm vào quá khứ, nay chỉ còn lại ký ức. Vẫn hiện hữu giữa cuộc đời phù du này và em phải bước đi tiếp trên con đường của mình mà không được dừng chân nghỉ mệt mặc dù em luôn muốn mơ một giấc an bình. Hồi tưởng về đoạn đường đã qua nơi đã ngập tràn những kỷ niệm về anh. Đó là thời gian đẹp nhất khi mới chớm yêu. Lúc đó trái tim em rộn ràng đập mỗi khi thấy em anh luôn ngoái lại nhìn thật lâu, nhìn mãi cho đến khi em đã xa khuất không còn thấy nữa. Anh đã bộc lộ nỗi niềm thương yêu với em trong buổi chiều êm dưới bóng phượng hồng trước cổng chùa Linh Mụ. Ngày ấy, mọi chuyện đến sao tình cờ quá, nhẹ nhàng quá. Ngày anh đến để từ đó, trên đoạn đường em đi đã in thêm đôi dấu chân. Anh mang theo một làn gió mát thổi bay những chiếc lá khô đang ngủ yên, khiến nơi ấy bỗng trở nên đẹp và lãng mạn vô cùng. Em đã thầm cảm ơn và mơ ước được cùng anh đi mãi, về phía cuối đường. Nhưng giấc mơ của em đã tan biến bởi anh phải rời xa cố đô để vào quân ngũ.! Em tiễn đưa anh bằng giọt lệ sụt sùi an ủi anh bằng giọng nói lí nhí vì tiếng nấc. Những khoảnh khắc có nhau thật ngắn ngủi. Anh đi, gió cũng ngừng thổi, cảnh vật chung quanh em như vắng vẻ hơn. Tiếng chuông chùa dìu dặt chậm rãi như cảm thông với nỗi lòng em. Bạn em không đứa nào dám cùng tình nhân vãn cảnh chùa Linh Mụ. Chúng nó bảo tới đó sẽ bị xa nhau. Em không tin điều đó sẽ có thật. Nhưng khi xa anh rồi em sực tỉnh “Ừ! đúng như thế! Anh đi rồi! tất cả lại im vắng ngủ vùi, nhưng trên mặt đường vẫn còn đó dấu chân anh. Đâu đâu em cũng thấy hình bóng của anh. Đó là điều duy nhất anh để lại cho em kỷ niệm và cảm xúc vui buồn, mỗi cảm xúc ấy mang một sắc màu khác nhau và rất diệu kỳ. Chiều Đại nội anh khắc tên chúng mình trên những gốc cây già. Chúng mình đuổi bắt nhau cùng nụ cười khúc khích. Rồi em ngã lăn giữa bãi cỏ xanh rì cùng đám hoa dại vàng óng. Em tiếc nuối khi anh ra đi, chỉ biết đứng đó mà dõi theo anh lên chuyến xe chở đầy nhóc những khuôn mặt còn vương nét măng sữa dần rẽ sang một hướng khác. Anh ngồi gục xuống, dáng thật buồn. Ngày tháng quân trường cứ trôi qua. Em lặng lẽ chìm trong tháng ngày chờ đợi. Trong giấc mơ hằng đêm em nghĩ rằng: “Sẽ có một ngày chấm dứt chiến tranh”. Thế là em cứ trông đợi. Mấy mùa lá đã rơi đầy chung quanh nhưng anh đã không về. Trong cô đơn, em bỗng thấy ghét trăng. Tại sao chị Hằng cứ nhởn nhơ tung tăng cười với chú Cuội thế? Thu sang lá cứ rơi, rơi trên tóc em ngày một nhiều. Em đã đứng trên cầu Tràng Tiền trắng bạc nhìn con nước lững lờ trôi. Gió làm tóc em bay. Hồi đó mỗi khi dựa vào vai anh, mái tóc dài cứ quấn quýt trên chiếc áo trắng thư sinh của anh. “Tóc em thơm quá!”, anh vẫn hay khen. Em vẫn nhớ hôm Ba đi xa anh len lén ghé nhà em và anh đã dùng chiếc gáo dừa múc nước “bồ kết” xối cho em gội đầu. Khi anh đi, đã căn dặn em rất nhiều. Còn em dặn anh phải giữ gìn sức khỏe. Rồi em ghé tai anh thì thầm: Anh đừng phải lòng cô nào để em phải khóc đấy. Anh nựng cằm em nói không bao giờ... Khung cảnh cố đô vẫn đẹp dịu dàng. Nhịp sống vẫn tiếp diễn. Riêng em không được đi chơi phải vâng lời Ba học tập. Em luôn đắm chìm trong cơn mơ oằn oại giữa quá khứ và hiện tại, giữa mất mát và tồn tại. Rồi em phải chuẩn bị bước đi tìm tương lai, em sẽ nói lời chào tạm biệt với đoạn đường tràn ngập kỷ niệm đẹp nhưng cũng rất đau thương vì tạm biệt dấu chân của anh. Khi quay lưng lại, em biết mình sẽ cũng xa tất cả: ngôi nhà em đã cất tiếng khóc chào đời cùng những kỷ niệm khó phai và em sẽ lưu hình ảnh ấy vào một nơi thật kín trong tim mình. Tình cảm ngày nào em dành cho anh sẽ được chôn thật sâu, thật sâu vào tận đáy lòng, để trái tim mình được ngủ yên. Có thể anh đã gặp một bóng hồng khác chăng? Nên anh không liên lạc với em nữa? Bao nhiêu câu hỏi dồn dập trong đầu. Em nào lý giải được? Anh đã đi trên con đường của anh, còn em đang hướng về phía trước nơi sẽ dành chỗ đứng cho em một công việc nhỏ bé là gõ đầu trẻ. Còn anh binh nghiệp đã nuốt chửng anh rồi. Em không còn nhìn thấy anh nữa. Cất bước đi, giữa em và anh còn lại gì nhỉ? Em nhớ mình còn một lời hứa là sẽ trọn tình với anh nhưng anh đang ở đâu, làm sao em biết. Anh mất hút nơi khung trời nào không tin tức về cho em. Dù biết rằng đó là sự thật nhưng em rất ngốc vẫn muốn tin rằng anh sẽ quay lại con đường xưa nơi chúng ta đã để lại biết bao dấu chân của thời hoa mộng. Con đường của anh hướng anh đến một cuộc sống như thế nào? Anh đã bước đi trong một ngày có gió mát thổi nhè nhẹ, anh ngước nhìn lên cao, ánh mặt trời vẫn chiếu sáng rạng ngời, tâm hồn anh lâng lâng một niềm tin vào tương lai, xen lẫn một chút gì đó có thể gọi là xót xa? Nhưng kể từ đó, anh không còn nhớ gì về người con gái đất thần kinh nữa. Em biết tìm anh nơi đâu? Ngây thơ, khờ khạo. Em chôn giấu nỗi lo lắng của mình mà không dám tìm tòi vì tự ái. Có thể anh phản bội? Ngày tháng trôi, anh vẫn bí mật trong đời em. Cho đến một ngày tình cờ em hiểu được lý do chiến tranh đã cướp đi một cánh tay anh nên anh cố tình không liên lạc. Anh không tại ngũ nữa và ở một nơi nào không cho em biết. Anh yêu cầu gia đình không cho em biết nơi anh sống. Nước mắt chảy xuống trong đêm dài. Mối tình đầu nghiệt ngã không đoạn kết ấy cứ ám ảnh em suốt đời. Thời gian nhận chìm em xuống đáy khổ đau. Em viễn du đây đó trong cõi trần tạm bợ này, nhưng không bao giờ quên được những ân cần, bàn tay ấm áp của anh, người con trai đầu tiên làm cho con tim em rộn ràng tiếng yêu. Giờ này anh ở đâu? Nơi em Thu đã về, ký ức một mối tình đầu ngây thơ như màu lá vàng tràn ngập hồn em đang rụng xuống ngoài kia. Em vẫn đinh ninh rằng đôi mắt em vẫn còn trong trí nhớ của anh nếu anh còn sống phải không anh thương? HT VV - Colorado Share on facebook Share on twitter Share on email Share on gmail More Sharing Services Trở về trang nhà Trở về đầu trang Comments 0 # Trung Tran 2012-11-13 06:22 Chiến tranh đã kết thúc. Nhưng chuyện tình đẹp vẫn sống mãi trong ký ức của chúng ta. Thật bi thương và đau đớn.Khi đọc bài viết của tác giả VyVy tôi đã mủi lòng. Báo Trẻ qui tụ được nhiều cây viết xuất sắc. Nội dung phong phú, hoàn hảo về cách trình bày đẹp, logic không tờ báo nào sánh kịp. Trung Trần( SJ ) Reply | Reply with quote | Quote Refresh comments list RSS feed for comments to this post Ý kiến của bạn Họ Tên Địa chỉ Email Nếu bạn muốn hồi âm trực tiếp, xin vui lòng để lại email. Cảm ơn 10000 symbols left Notify me of follow-up comments Gởi Bài kế tiếp Ký ức 13/11/2012 Người đầu tiên 11/11/2012 Người đáng yêu thế mà... 08/11/2012 Chợ “Lộp” 05/11/2012 Bài Mới Giải bóng bàn lần thứ 1 (03/07/2013) Extra 50% off + $15 off $30 at Express (03/07/2013) 35% off clearance & refurb Sony VAIO laptops (03/07/2013) Đôi điều về trợ cấp y tế khi mua Bảo Hiểm Sức Khỏe với luật ObamaCare (03/07/2013) Tình Yêu... như trái phá (03/07/2013) JComments
Posted on: Wed, 03 Jul 2013 23:19:12 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015