Một sáng ăn PHỞ: Lững thững đạp bộ trên con - TopicsExpress



          

Một sáng ăn PHỞ: Lững thững đạp bộ trên con đường ngút gió và vắng vẻ hiếm hoi ở chốn Kinh kỳ sáng chủ nhật. Hạ mình nhẹ xuống chiếc ghế gỗ bóng nâu dâu bể, khoan khoái hít hà đầy phổi mùi hành, múi nước béo, mùi thịt thái, và nhanh miệng kêu cô chủ hàng bưng cho một tô tái chín nghi ngút khói hương. Chỉ nhìn bóng khói mờ mờ bốc lên từ bát phở, chỉ hít hương thơm của thứ nước xương ninh thâu đêm chạm sáng, bao mệt nhọc đã bị ép ra lấm tấm nơi chán. Cầm miếng chanh thái tư, kẹp chặt ngón tay, thư nước cốt trong như mắt mèo thơm dậy một mùi tý tách rơi như mưa đầu mùa nặng hạt . Người chủ hàng đẩy mái hiên để tia nắng sớm xuyên qua dòng thác chanh thơm lừng buông đổ xuống món quà sáng. Trộm nghĩ, bát phở xanh hành, hồng thịt, điểm tương cay, lóng lánh thứ nước dùng nấu khéo hệt một bức sơn tranh thủy tú mà người ăn như nếm được cả vị đất trời. Miếng thịt nâu thái mỏng như cánh bướm, vương khói thổi nhẹ trên làn môi, hồng hào thịt tái tan đều ngọt lịm trong khoang miệng, trắng mịn thứ bánh phở vẫn còn vấn vương hương lúa đồng nội và húp thứ nước dùng để cảm phục người nấu tinh tế khéo tài. Quán phở không ai nói chuyện, nhưng vẫn nhộn nhịp, người ta giao tiếp với nhau bằng tiếng xì xụp, bằng nụ cười thỏa nguyện, bằng cái hít hà mãn khoái. Ăn xong bát phở ta thấy trời đất vạn vật thắm màu hơn, thấy không gian trong trẻo hơn, chợt nhận ra sau đêm giông tố cơn gió trời giờ e ấp đến nhường nào! P/s: Tôi phát hiện ra một chân lý là giấc ngủ ngon bắt đầu từ một cái bụng no! Đêm qua đói ko ngủ được :((
Posted on: Sun, 23 Jun 2013 01:40:12 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015