Nguyển Thanh Sơn - một nhà "ngoại giao" kiệt suất đã - TopicsExpress



          

Nguyển Thanh Sơn - một nhà "ngoại giao" kiệt suất đã dùng ba tất lưởi để thuyết phục Việt kiều nhân cuộc biểu tình của người Việt tại Hoa kỳ. Mời quý vị lắng nghe thứ trưởng Bộ Ngoại giao Nguyển Thanh Sơn nói với bà con người Mỹ gốc Việt biểu tình chống chủ tịch Trương Tấn Sang tại White House ngày 25/7/2013: "Tôi cho rằng là những cái biểu tình của bà con cô bác ở bên ngoài đối với chủ tịch nước vừa qua nó chỉ là những "hiện tượng". Tôi nghỉ rằng có ngững người CHỈ VÌ ĐỒNG TIỀN, có những người VÌ NHU CẦU CUỘC SỐNG, có những người chỉ vì CÓ MỘT CHÚT THU NHẬP THÊM mà tham gia những cái hoạt động đó".. Thì ra với cái đầu to, mặt béo nhưng bộ óc lại bé như chuột của ngài Thứ trưởng Ngoại giao Nguyển Thanh Sơn thốt ra những lời chẳng có ngoại giao tí nào. Lời nói của một người ngoại vận đặc trách việc thi hành nghị quyết 36 của Trung ương đảng CSVN đã hỏng hoàn toàn khi buông ra những lời nói hàm hồ không thuyết phục. Ca dao bình dân Việt nam ta có câu: Lời nói chẳng mất tiền mua Liệu lời mà nói cho vừa lòng nhau Rồng vàng tắm nước ao tù Người khôn ở với người ngu bực mình. Nguyển Thanh Sơn muốn mời bà con về nước để tham gia đối thoại về nhân quyền, xả hội, kinh tế ... thì hảy khôn khéo lựa lời chứ hàm hồ theo "Cái lưởi gổ" tuyên bố những câu vô căn cứ như vậy thì làm sao người Việt ở hải ngoại nói chuyện cho được. Lời nói đầy ác ý, xuyên tạc vô căn cứ đã khiến người dân cho rằng Thanh Sơn có một kiến thức thật bé nhỏ chỉ bằng cái lá mít vì đã bị đóng khung trong cái thành kiến cực đoan bất biến "Đảng Cộng sản bao giờ cũng đúng hay cái ưu việt của Xả hội chủ nghỉa muôn năm " và quan trọng hơn là lòng tin của ông ta đối với đồng bào không có vi ông CHỈ NÓI ĐẾN TIỀN KHI ĐỐI THOẠI thì làm sao có trao đổi thẳng thắn cho được. Ngày xưa thời chiến quốc Trung hoa (thế kỷ 4 trước Tây lịch), Tô Tần dẵ dùng ba tất lưởi để thuyết phục người ngoài trong việc bang giao với các nước lân bang. Lời thuyết phục của ông khiến sáu nước liên kết nhau lại cùng chung sức chống nước Tần. Làm ngoại giao khó khăn và tế nhị lắm, không phải chỉ tuyên bố về chánh trị là đủ, người đi ngoại giao phải thực hành trên nhiều lảnh vực như các quan hệ ngoại giao (Diplomatic relations), quan hệ xả hội (Social relations), xây dựng quan hệ ngoại giao với nhân dân (the establishment of diplomatic relations with people) và quan trọng hơn hết là tạo niềm tin tưởng hổ tương (building mutual trust). Với đề tài "THUYẾT PHỤC: tầm quan trọng của LÒNG TIN, thích hợp cho các quốc gia nhỏ" (Persuasion: importance of trust, relevance for small states), Tiến sĩ George Vella, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Malta, cho rằng LÒNG TIN tạo ra bối cảnh trong đó sự thuyết phục có thể được sử dụng. THUYẾT PHỤC là trung tâm không chỉ để NGOẠI GIAO mà còn cho XẢ HỘI nói chung. diplomacy.edu/resources/general/persuasion-importance-trust-relevance-small-states-and-limitations-computers Trust creates the context in which persuasion can be used. Persuasion: importance of trust, relevance for small states Dr George Vella, Minister of Foreign Affairs of Malta, argues that persuasion is central not only to diplomacy but also to society in general. Ông Sơn chỉ tập trung vào chính trị mà không biết gây lòng tin thì sự thất bại là không thể tránh. Người cộng sản Việt nam có cái biệt tài là "nói phét" ngoài cái biệt tài "bắt chước những cái xấu của Trung quốc"(như Đấu tranh giai cấp trong chính sách "thà giết lầm còn hơn bỏ sót", Cải cách ruộng đất, Đấu tố địa chủ, Đánh Tư sản ...). Cái tài nói phét, nói càng, nói ẩu, nói dối là sở trường hay cái bản tánh của người CSVN. Ông Trần Độ, trung tướng CSVN gọi là những lời nói từ những cái "lưởi gổ" là thế. Trong "Tập Nhật Kỳ Rồng Rắn" của mình, ông phê bình những "lưởi gổ" của người cộng sản Việt nam như sau: "Nổi bật lên là một bộ máy độc đoán, độc tài toàn trị, đàn áp thẳng tay các ý kiến khác. Có một đội ngũ ‘lưỡi gỗ’ rất đông đảo, chuyên ‘ngụy biện’, ‘nói lấy được,’ ‘nói bừa bãi,’ ‘nói trắng trợn,’ bất chấp lẽ phải, đạo lý và cả luật pháp, và có lúc dùng thủ đoạn như ‘lưu manh.’”(trang 58) youtube/watch?v=z5JUDbFzry4 vietthuc.org/2013/08/08/cai-luoi-go-cua-nha-ngoai-giao/ ‘Cái Lưỡi Gỗ’ của Nhà Ngoại Giao. “Lưỡi gỗ” là từ ngữ của Tướng CSVN Trần Ðộ đã dùng để chỉ cách “nói lấy được” trong chế độ Cộng Sản. Trong tập “Nhật Ký Rồng Rắn” Trần Ðộ đã viết: “Nổi bật lên là một bộ máy độc đoán, độc tài toàn trị, đàn áp thẳng tay các ý kiến khác. Có một đội ngũ ‘lưỡi gỗ’ rất đông đảo, chuyên ‘ngụy biện’, ‘nói lấy được,’ ‘nói bừa bãi,’ ‘nói trắng trợn,’ bất chấp lẽ phải, đạo lý và cả luật pháp, và có lúc dùng thủ đoạn như ‘lưu manh.’”(trang 58) Hầu hết các cán bộ cấp cao của CSVN đều có lưỡi gỗ, ăn nói ngang ngược, vô lý để phục vụ và tâng bốc đảng, từ Nguyễn Minh Triết với chuyện Cuba ngủ, Tô Huy Rứa ca tụng Cách Mạng Tháng Mười Nga, Tôn Nữ Thị Ninh coi dân như con cái trong nhà cần phải roi vọt, Nguyễn Tấn Dũng nói về tham nhũng. Viên chức chính phủ thì như Bùi Trung Dung nói về đập Sông Tranh, dân biểu Quốc Hội như Hoàng Hữu Phước, Trần Ðại Quang, Nguyễn Ðức Nhanh… đều mang “lưỡi gỗ”. Bây giờ đến phiên Nguyển Thanh Sơn với cái lưởi gổ thì cũng chẳng có chi là lạ. Nhà ngoại giao kiệt suất nầy "thuyết phục" Việt kiều một câu như sau "Người biểu tình chống ông Trương Tấn Sang được thuê bằng tiền". Nếu nói rằng có một xã hội mà cái gì cũng có thể mua được bằng tiền thì chính là cái xã hội Việt Nam ngày nay dưới chế độ Cộng Sản. Nói một cách mỉa mai hơn, “những gì không mua được bằng tiền, sẽ mua được bằng rất nhiều tiền”. Báo chí trong nước cho rằng việc chạy chức, chạy quyền ở Việt Nam là “điều thường ngày ở huyện”. Con số chính xác của việc chạy chức chạy quyền tùy thuộc vào mối lợi thu được sau khi có chức. Vào đại học phải chạy tiền, tốt nghiệp không tiền thì không có chỗ làm tốt. “Không mua thì không bao giờ được chức!” Ðó là chân lý. Mà phải chạy chức bằng đồng đôla Mỹ, nhiều ít, cao thấp phù hợp với cái ghế được mua bán. Ðến anh công an giao thông còn phải mua cả nghìn đôla để được “bố trí” đứng ở góc đường sầm uất, béo bở nào cho xứng với số tiền bỏ ra! Vào những năm đầu bước sang thế kỷ 21, dân Hà Nội đồn rằng ông Vũ Huy Hoàng, nay là bộ trưởng Bộ Công Thương, để chạy được cái ghế thứ trưởng, đã phải chi $500,000. Ðến thời Ðinh La Thăng thì tất cả các tổng giám đốc các công ty trong tập đoàn dầu khí mỗi nơi góp $1 triệu để ông chạy ghế bộ trưởng với lời hứa: “Nếu lên được sẽ trả nợ!” Từ chỗ buôn ghế đầu não của đảng, ông Ðinh La Thăng đã phải chi $21 triệu để cho ông anh bà con Ðinh Thế Huynh vào được Bộ Chính Trị. Số tiền này về tay ai, đương nhiên là vào tay những người có thế lực hiện nay.[1] Ông Nguyễn Thanh Sơn, một trong sáu thứ trưởng của Bộ Ngoại Giao Việt Nam hiện nay, có tiếng là ăn nói ẩu tả, thích phê phán chuyện nước người, nhưng ít nhìn chuyện sau lưng. Với “chương trình gặp gỡ doanh nhân nước ngoài và doanh nhân trong nước lần thứ 2” tại Sài Gòn, ông đã thú nhận thói phong bì qua lời phát biểu: “Hệ thống cơ chế của chúng ta còn những thủ tục nằm ngoài sự quản lý của nhà nước như nghệ thuật bôi trơn, văn hóa phong bì, đó chính là kinh nghiệm ăn sâu vào phong cách làm việc của những nhà doanh nhân trong nước.” Như vậy chuyện chạy tiền, đút lót trong chế độ cộng sản cũng là chuyện đương nhiên. Từ một chuyên viên của Cục Xuất Bản Bộ Văn Hóa, được chọn đi làm tại tòa đại sứ ở Nga, sau đó ông chỉ cần hai năm theo lớp lý luận Mác-Lê tại Học Viện Chính Trị Hành Chính Quốc Gia HCM (2006-2008) mà đã có bằng tiến sĩ (?) (Không nói rõ là tiến sĩ gì?) leo lên đến chức thứ trưởng ngoại giao, liệu có nhờ “nghệ thuật bôi trơn” hay “văn hóa phong bì” không? Ăn nên làm ra trong một chế độ như thế, ông Sơn mang não trạng đầy đặc bởi đút lót mua bán, nên mới có câu phê phán người Việt ở hải ngoại đi biểu tình chống chủ tịch nước của ông là được thuê tiền hay vì sinh kế. Nếu có thể bỏ tiền ra để thuê người đi biểu tình, ở trong ngành ngoại giao với nhau, ông Nguyễn Thanh Sơn nên hướng dẫn cho Tòa Ðại Sứ CSVN tại Hoa Thịnh Ðốn thuê vài nghìn người mang cờ đỏ sao vàng tràn vào phi trường Andrews mà đón tiếp ông Sang, hay thuê người làm một cuộc phản biểu tình đối đầu với bà con chúng tôi ở trước Tòa Bạch Ốc ngày 25 Tháng Bảy vừa qua. Nhưng tôi nghĩ, dù cán bộ ngoại giao CSVN hiện nay có bạc tỷ cũng không thể nào thuê ai ở hải ngoại này đi biểu tình được, dù là đi biểu tình theo ý họ muốn. Liệu có ai trả nổi tiền vé máy bay, chi phí ăn ở, tổn hao sức khỏe, tiền bù đắp vào công ăn việc làm cho một người từ California, từ các tiểu bang xa xôi trên khắp nước Mỹ, từ Vancouver, từ Toronto, để về thủ đô Hoa Kỳ ít nhất trong ba ngày, để nói lên nguyện vọng của họ chỉ vì “bất bình tắc minh” về những thống hận đớn đau của chính mình cùng với nỗi niềm oan khuất của những người trong nước. Nếu ông Sơn biết có những “núm ruột” của ông, ngồi suốt đêm trên xe buýt để đi xuyên bang hay vượt biên giới quốc gia, cho kịp đến Tòa Bạch Ốc “đón chào” ông Trương Tấn Sang thì ông phải lấy làm hổ thẹn khi phải nói ra những lời “sáo vẹt” như thế cho vừa lòng cấp trên. Cũng không có ai ăn không ngồi rồi để chờ người thuê đi biểu tình mà họ phải bỏ công việc mưu sinh vài ngày, bỏ phòng mạch, bỏ công ty, nghỉ làm việc để đi Hoa Thịnh Ðốn. Có những người trẻ tuổi lớn lên sau khi Cộng Sản vào miền Nam, đã tốt nghiệp đại học ở đây và cũng đã biết Cộng Sản là gì, biết vì sao hàng triệu người đã vì sợ hãi Cộng Sản mà phải ra đi, biết vì sao có thảm kịch biển Ðông, biết vì sao có trại cải tạo, biết vì sao những người trẻ tuổi trong nước vì yêu nước mà đã phải vào nhà tù. Tiền bạc nào mua được khí thế của 53 ngày đêm của hàng chục nghìn đồng bào Nam California năm 1999 để chống một người dám “lộng kiếng bác Hồ” trong cơ sở thương mại của mình. Tiền bạc nào mua được tấm lòng của những vị cao niên, giữa cái nóng 105 độ của sa mạc Palm Spring đến để chống ông Cập Tận Bình. Hàng trăm nghìn người Việt Nam bỏ mình trên biển Ðông chắc chắn không ai vì tiền. Ở Hà Nội và trên khắp mọi tỉnh thành, quận lỵ thời xã hội chủ nghĩa này, ai phát tiền cho dân oan đi khiếu nại? Ở Việt Nam, cơ quan nào phát tiền thuê người đi biểu tình chống Trung Cộng? Ðảng Cộng Sản đủ tài lực để điều tra, đưa “chúng” ra trước tòa án, mà khép tội chúng vào “tội gián điệp cho nước ngoài, mưu toan lật đổ chính quyền…” Ðó là chưa nói đến chuyện rất buồn cười là “lưỡi gỗ” Nguyễn Thanh Sơn so sánh dân chủ ở Mỹ với dân chủ ở Việt Nam “thì chưa biết ở đâu hơn ở đâu,” hay so sánh cảnh sát Mỹ với công an giao thông Việt Nam,” chuyện mà ai nghe qua cũng thấy là thiếu hiểu biết nhưng hay nói cương. Nhận xét về rận thì ai bằng người nằm trong chăn. Tướng Trần Ðộ nhận xét về cái “lưỡi gỗ” của các viên chức CSVN, quả không sai. Việt Khang & Huy Phương theo Dân Làm Báo. Chân dung các "lưởi gổ" cộng sản - nói ngang, nói càn, nói phét nói không biết mình nói gì ! 1- Thứ trưởng ngoại giao Nguyển Thanh Sơn "Việt kiều lảnh tiền đi biểu tình" 2- Bùi văn Ga, thứ trưởng Bộ GD - ĐT không đi học mà nhận bằng Tiến sỉ "giấy" danh dự tại trường Đại học Nantes với cái "lưởi gổ": "Các bà mẹ liệt sỉ từ Cách mạng tháng 8 đi thi ... Đại học sẽ được bớt hai điểm". Bà con gọi ông là "lời nói của người loạn trí" 3- Ngô kim Khôi, Phó vụ trưởng Giáo dục Đại học: – Cục trưởng Cục khảo thí và Kiểm định chất lượng Bộ GD-ĐT cho rằng, thông tư là để cụ thể hóa Pháp lệnh về người có công với cách mạng, Nghị định 31 của Chính phủ về nội dung này. Đối tượng là Bà mẹ Việt Nam anh hùng hiện nay đã được mở rộng không chỉ là quan niệm như trước đây. Bà mẹ Việt Nam anh hùng không chỉ còn là những đối tượng có công trong kháng chiến chống Pháp, kháng chiến chống Mỹ mà hiện nay cũng có. Bên cạnh đó, quy định về tuyển sinh đại học, cao đẳng cũng không giới hạn về độ tuổi của các thí sinh tham gia nên những “Bà mẹ Việt Nam anh hùng” trong thời kỳ mới vẫn có thể sẽ tham gia thi tuyển và sẽ được bớt điểm khi thi đại học (!) Rỏ khỉ! Có hai thằng điên chơi làm quan chức, thằng lớn ỉa bậy thằng nhỏ bóc phân ngửi khen ... thơm. (sorry my bad words) 4- Nguyển Tiến Cảnh, ĐBQH " Những nước có IQ cao thì làm đường sắt cao tốc! Và còn nhiều cái lưởi gổ khá nữa như: - Đinh la Thăng với "Xe chính chủ" - Nguyển văn Hưởng, Thứ trưởng Bộ công an: "Phản biện là phản động"
Posted on: Mon, 12 Aug 2013 12:23:17 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015