Nó bước đi.. Từ từ và chậm rãi... Châm một điếu - TopicsExpress



          

Nó bước đi.. Từ từ và chậm rãi... Châm một điếu thuốc nó hít một hơi thật sâu.. Hiện tại chỉ có thuốc là thứ ko thể thiếu với nó.. Có thể thiếu ăn.thiếu mặc nhưng ko thể thiếu thuốc... Ừ nó là 1 con nghiện thuốc.. Trong những bước đi nó như nhớ lại 10 tháng trước ngày bước chân sang hàn.. Bỡ ngỡ ko quen ko tiếng ko tiền là 1 con số 0 tròn trĩnh.. Nó mang trên vai trách nhiệm của một người chị. Một người con cả... Sang đc 1 tháng nó pải nằm viện 2 tháng vì làm đúc bị kẹp máy và hiện tại thì đốt ngón cái bị cụt 1 phân.. Nó chới với chơi vơi xoay chuyển giữa giòng đời khi mới có 20t.. Rồi nó khóc nó cười cũng 1 mình nó.. Khi đó.. Có những người đã đưa tay ra giúp nó mà ko suy nghĩ gì. Nó mang ơn nhưng nó ko thể trả.. Nó suy nghĩ.. Đã và đang suy nghĩ rất nhiều.. Rằng nó nên bước như nào tiếp theo... 10 tháng 1 khoảng thời gian quá ngắn để nó vững lại sau những vết thương tinh thần.. Nó xù mình lên ..gai góc ngang tàn..cũng chỉ là để ko ai nhìn thấy những tổn thương sự yếu đuối mà bao lâu nay nó che dấu.. Để đc gì.. Có ai hiểu đc nó.. Có ai biết rằng giờ này nó ra sao.. Ai cũng vậy .. Cũng chỉ suy nghĩ cho riêng mình.. Nếu đặt vào nó thì sao.. Mỗi con người đều có một nỗi đau riêng nhưng giải quyết như nào là việc của mỗi người.. Đôi khi nó muốn khóc.. Khóc như những đứa con gái khác cho vơi đi nhưng nước mắt đâu còn.. Nó nghĩ ừ nước mắt ko chảy đc thì máu phải chảy,, nó bắt đầu tự kỉ lao vào vòng xoáy của bóng đêm.. Nó nhìn cái gì cũng bằng nửa con mắt.. Đối với nó.. Hạnh phúc bây giờ chỉ là biến thể của một dạng nỗi đau.. Có khi đôi chân nó mệt .. Có khi nó chẳng nói gì.. Chỉ đần ra rồi nhìn xa xăm.. Đâu đó nó cũng muốn nhìn lại. Muốn tìm lại nó.. Nhưng để làm gì.. Đâu còn ý nghĩa gì nữa.. Fb là nơi nó nói nó cười.. Nhưng ai là bạn nó.. Câu quan tâm khách sáo trống rỗng nó đã quá quen..liệu nhìn nó thế này.. Ai cho nó quyền yếu đuối.. Đã là đàn bà.. Là sẽ phải sống cùng niềm đau.. Người cười kẻ khóc.. Nó cũng đã từng h.p nhưng giờ nó vô tâm lãnh cảm đến lạ lùng... Chỉ muốn có 1 chữ ngày mai chắc chắn.. Có 1 công việc ổn định để có thể lo cho ng nọ ng kia.. Có thể cười theo ý muốn chứ ko pải nụ cười nhạt thếch cùng đôi mắt vô hồn.. Tiếp xúc với nó chưa ai dám nhìn thằng vào mắt nó cả... Đã quá nhiều nỗi đau.. Và nó dùng nỗi đau đó để sống.. Nó đang mong chò điều gì.. Có ko.. .. . . Châm 1 điếu thuốc.. Nó lại là con nghiện thuốc ko thể bỏ và... Có 1 người nó cũng coi như là điếu thuốc của đời nó đó là ~~~>
Posted on: Fri, 15 Nov 2013 09:34:42 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015