Teacher and me Chap 15 -Ê!-thằng Bính vỗ vai Tiểu - TopicsExpress



          

Teacher and me Chap 15 -Ê!-thằng Bính vỗ vai Tiểu Linh khi nhỏ bạn nó cứ lơ đãng đưa mắt nhìn gió mây-Làm gì mà như người mất hồn vậy hả?Tối qua đi chơi tới mấy giờ? -Tới khuya.-nó đáp bằng giọng ngái ngủ. -Hèn gì!-thằng lớp phó lắc đầu bĩu môi-Hèn gì mày đánh cầu lông mà trượt hoài. -Kệ tao. Thiệt tình mà nói, Tiểu Linh không phải đang say ngủ,nó say men tình thì có. Chuyện xảy ra tối hôm qua quả thực ngoài sức tưởng tượng của nó. Được đi chơi cùng cô Quỳnh Anh là hạnh phúc lắm rồi,đằng này nó lại ôm cô và được cô vùi đầu vào lòng. Có mơ nó chưa chắc dám mơ như vậy, nhất là nụ hôn trên má. Tối qua về đến nhà,lăn qua lăn lại trên giường rồi bật cười khanh khách như con điên.Buồn ngủ chẳng là bao sau một đêm không chợp mắt. Chỉ có nụ hôn và vòng tay âu yếm kia mới thực sự khiến nó mơ mơ màng màng vào sáng nay. Về phần cô giáo, cô cũng chẳng hơn gì đứa học trò nghịch ngợm của cô. Ngồi ở phòng giáo viên thì mơ mộng tùm lum, nụ cười hạnh phúc luôn túc trực trên đôi môi màu cánh sen của cô. Đồng nghiệp nhìn vào thì đoán già đoán non là cô đang yêu. Đám học trò cũng nghĩ vậy. Vào lớp, lúc giảng bài thì trông cô vẫn bình thường,nhưng trong khi chờ đợi tụi nhóc tì giải bài tập, ngồi một mình ở bàn giáo viên, thi thoảng cô mỉm cười vô cớ, ánh mắt tràn đầy niềm vui. Tuy ngọt ngào thế đấy nhưng gặp nhau là họ không ngần ngại đấu khẩu hết sức mình. Chuyện cô trò Quỳnh Anh -Tiểu Linh châm chọc nhau chẳng còn xa lạ gì với học sinh trường Tiểu Linh học, kể cả giáo viên toàn trường. Và hôm nay cô giáo trẻ Quỳnh Anh khiến cho Tiểu Linh bẽ mặt trước đám bạn. Chả là tụi nhóc lớp 10D2 rảnh rỗi quá, không biết chơi trò gì nên tụm năm tụm bảy lại để"tám". -Ê,mậy!-một thằng bạn cùng lớp hỏi Tiểu Linh-Đấm bốc nhiều thì tay to ra hả? -Ừ.-Tiểu Linh đáp gọn lỏm. -Vậy chạy điền kinh chân to ra hả? Tiểu Linh lại "ừ". -Suy nghĩ nhiều thì….. Không đợi bạn mình nói hết câu,nó biết ngay câu hỏi nên trả lời luôn -Thì não to ra,chất xám nhiều hơn.-nó trách-Mày rảnh quá ha!Hỏi câu nào khó hơn hông được hả? -Vậy còn nói nhiều?-cô Quỳnh Anh từ đầu lù lù xuất hiện ngay cạnh đám học trò,làm cả bọn giật mình. -Thì…..cái mồm to ra chứ gì!-Tiểu Linh cười đắc chí,nghĩ thầm "Toàn câu hỏi dành cho con nít". Nhưng ngay sau đó nó mới biết mình bị cô giáo gài bẫy. Cô gật gù,trêu: -Bây giờ cô mới biết tại sao miệng em lại rộng đến thế. Nói xong cô bỏ đi mất tiêu. Bỏ lại cái mặt baby đương tự đắc bỗng đỏ bừng như vừa thổi bếp củi xong. Còn đám bạn nó thì cười lăn lộn. Để gỡ kèo, nó quyết làm cho cô giáo một phen điêu đứng. Hôm sau,vào giờ lên lớp của cô Quỳnh Anh, nó tỏ ra rất ư là ngoan ngoãn, không phá phách như mọi khi, chính điều này khiến ai nấy cũng phải nghi ngờ. Cô Quỳnh Anh là người canh chừng Tiểu Linh nhiều nhất. Hai ba ngày liền, nó đều giả vờ như thế. Đến ngày thứ tư, Tiểu Linh cười nói bình thường trở lại. Từ đầu giờ đến gần cuối tiết học do cô Quỳnh Anh đứng lớp, mọi thứ vẫn hết sức bình thường,duy nhất là vào phút chót mới có chuyện bất ngờ xảy ra với cô. Hôm ấy Tiểu Linh vào trường khá sớm, nhân lúc không ai để ý, nó kẹp con gián giả hệt con gián thật vào sổ đầu bài. Mấy ngày liền nó làm cô Quỳnh Anh không an tâm tí nào về sự ngoan ngoãn bất thường của Tiểu Linh. Hôm nay, Tiểu Linh đã cười nói trở lại nên cô tưởng là Tiểu Linh đã thôi không trả thù cô. Ai dè…..Cuối giờ, cô giở sổ đầu bài ra chấm điểm mới tá hoả trước sự hiện diện của "quái vật màu nâu". Sợ xanh mặt, cô la lên rồi nhanh chân rời khỏi chỗ. Cả lớp không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía Tiểu Linh. Như kẻ có nhiều kinh nghiệm trong việc chạy tội, nó nhún vai một cái hết sức bình thản. -Bằng chứng đâu(mà nói tui cho gián vào sổ)? Quả thực chẳng ai đưa ra được bằng chứng để kết tội Tiểu Linh,nhưng ai nấy đều chắc như đinh đóng cột rằng thủ phạm chính là Tiểu Linh. Bởi vì trong trường này,cụ thể hơn là ngay tại lớp 10D2, chỉ có một người duy nhất một người dám hù doạ giáo viên xanh xao mặt mày mà thôi. Chính Giang Tiểu Linh chứ chẳng phải ai khác. Trả thù nhiêu đó vẫn chưa đủ đối với Tiểu Linh, nó tiếp tục bày trò khác. Ngày này,tháng nọ trôi qua,hai cô trò cứ người tám lạng kẻ nửa cân, gườm nhau, cãi nhau, chọc phá nhau. Chuyện đấu khẩu mỗi ngày đã trở thành một phần thiết yếu của cuộc sống hai người ấy, ngày nào mà không cãi nhau cho ra trò là coi như ăn cơm không ngon. Tuy hay châm chọc nhau nhưng ai nấy cũng biết Tiểu Linh là học trò cưng của cô Quỳnh Anh,còn "cưng"tới cỡ nào thì chỉ có hai người đó biết. (Còn tiếp) ~> Bo Bụ Bẫm
Posted on: Sat, 17 Aug 2013 14:10:54 +0000

Trending Topics




xpress.com/5600-W-Sunset-Blvd-a-5-0-millas-78-2-51pm-Los-Angeles-CA-3-topic-10201894184815736">5600 W Sunset Blvd a 5.0 millas 78° 2:51pm Los Angeles, CA 3
a short story and lesson :) jesus and a boy walking go to heaven
I am not someone who has a lot of patience when it comes to

Recently Viewed Topics




© 2015