Thấy không khí làm thơ nghe có vẻ rôm rả quá, thơ - TopicsExpress



          

Thấy không khí làm thơ nghe có vẻ rôm rả quá, thơ con cóc, con nhái nhẩy đầy diễn đàn, mình xin góp thêm một bài thơ (thơ hẳn hoi luôn ) của thầy giáo mình ngày xưa đã đọc góp vui cùng cả nhà Bài ca toán học 3 Cầu mong em đừng gặp điểm bất thường, Chặng đường đi là một dãy số dương Tôi thầm chúc em tích phân 2 lần đều thuận lợi. Từ buổi em đi đứng trên Parabol tôi đợi Mắt dõi nhìn theo tọa độ khúc tâm Khi hoa đào trước sân nở rộ k lần, Tôi mừng rỡ đón em trên tâm sai đường Elip Đường phấn đấu lại cùng nhau bước tiếp, Nắm tay nhau vui ca hát dạng toàn phương Biết hai phương trình đã đến lúc tương đương Em mới bảo tôi xác định miền tồn tại n định thức con cấp k trang hoàng phòng cưới Trao mình trong ánh mắt sáng như gương Tôi bỗng hóa thành hàm lnx2 Thủ thỉ bên tôi em nguyện suốt đời làm vòng tròn mật tiếp Nhưng cuộc hành trình đâu phải đã hết, Đang ấm êm trong bất đẳng thức Côsi Tôi với em một lần nữa phân kỳ Em lên miền Tây xây dựng căn bậc hai trên trường số thực Tôi lấy điểm xi trên trường số phức Mải miết ngày đêm xây dựng phương trình. Trải qua bao gian khổ hi sinh Tôi đã tìm ra vectơ định chuẩn. Nhận thư em một chiều nắng ấm, Ôi! niềm vui tràn ngập cả lòng tôi, Một không gian con bất biến đã ra đời. Em hỏi tôi: “Đặt tên con là có đẹp không anh nhỉ?” Từ vô cực tôi mỉm cười đồng ý, sẽ đơn điệu tăng trong quỹ tích của tình thương Đồng nhất với chúng tôi trên mọi tuyến đường sẽ lại tìm lim của một hàm nào đó. Và tuần hoàn trong một trường cơ sở Con thay cha – cháu bước tiếp theo ông Mơ tới tương lai mà rạo rực trong lòng Gia đình tôi là một bản tình ca toán học… Mặt trời mọc rồi mặt trời lại lặn, Mùa xuân tuần hoàn trong khoảng 2 Chúng tôi ngậm ngùi vì lại ra đi. Tìm nghiệm số của phương trình bậc nhất Giấc mơ lớn bỗng trở thành hiện thực Một buổi chiều thu tôi nhận được thư con Dừng chân trên tiêu điểm Hypebol Đang khai triển chuỗi hàm nguyên tôi vội lên mục kính “Thưa cha: Con kể cha nghe cuộc đời gian khổ, Từ buổi phân ly đổi biến số bước lên đường Tạm biệt cha con gửi lại tình thương Đường Conic con nguyện làm tiệm cận Tuy gần mãi nhưng biết bao giờ gặp. Vững niềm tin con vẫn nhớ lời cha Túc bế của lòng con là ánh mắt trông xa Và vô cực chính là nơi hò hẹn. Sức mạnh của tình yêu là vô bờ, vô bến Đã giúp con vượt điểm bất thường. Tích phân Ơle con gặp gỡ ngang đường, Trái tim nhỏ bắt đầu dao động ép. Mái tóc nàng là đường Cyclôit Hình bao đôi mắt xanh là một họ đường tròn Ngước mắt nhìn lên đoán nghiệm của lòng con Tình yêu đó! Con hiểu rồi cha ạ! Tìm phương án tối ưu con đưa vào ẩn giả Nàng bảo con đừng áp dụng Fhôgen Bước vào đời cay đắng vẫn chưa quen Nàng nguyện cùng con suốt đời không suy biến Phút say sưa như phương trình tuyến tính Tìm đạo hàm riêng trong định thức Vôrônski Trên đường cong trơn nàng đã vội bước đi, Con chợt hiểu mình chỉ là tiệm cận. Vượt đường dài không quản chi ngày tháng Dùng phương pháp cầu phương cho tốc độ thêm nhanh Tình cảm khác không là sức mạnh vô hình Gió hi vọng xui con tìm giới hạn Công thức Lôpitan quãng đường dài bỗng ngắn Vô cực xa xôi con bước tới tự nhiên Nội tiếp dưới lùm cây thấp thoáng bóng hàng hiên Con chợt hiểu ngôi nhà xưa Cha ở Định lý Fecma vẫn còn nguyên chỗ cũ Phương trình Clairô như còn ấm hơi cha
Posted on: Wed, 07 Aug 2013 03:51:23 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015