Yêu một Play Girl...(tiếp) - 2 năm trước, anh quen - TopicsExpress



          

Yêu một Play Girl...(tiếp) - 2 năm trước, anh quen Trúc, và anh thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khi trở thành người yêu, Trúc là người yêu lí tưởng. Được 6 tháng, 1 ngày, Trúc đột ngột bỏ anh và biến mất. Anh đã rất hận Trúc, và lao vào, lăng nhăng, trả thù lũ con gái bọn em.Nhưng, hóa ra, anh đã hiểu lầm. Trúc theo học múa, 1 lần trong lúc tan học, vô ý ngã cầu thang, khiến chân chấn thương khá nặng. Trúc phải sang Đức điều trịnếu muốn tiếp tục múa, không muốn anh chờ đợi vô vọng, Trúc im lặng ra đi. Và khi trở về, Trúc rất hối hận, và bảo anh quay lại, nếu chưa có người yêu. Và anh đồng ý! - À, hóa ra cái ngày cô ta bảo quay lại, là cái ngày cái Trang tỏ tình với anh hả? - Ừ – Quân hạ giọng. - Anh điên con mẹ nó rồi, anh còn yêu nó không? Từ khi quen con Trang, anh đã không còn yêuai, lăng nhăng với ai, anh…..*** biết còn chất xám đọng lại trong đầu không nữa. - Em vẫn cái kiểu động đâu văng tục ở đấy nhỉ. Trang là Play girl, anh không thể và không yêu nổi. - Đm, Play girl, nó ăn chơi, hay đi bar, đánh nhau, đua xe, nhưng ít ra, nó cũng *** như con người yêu anh. Nó giữ giá, nó chưa từng qua tay thằng đàn ông nào!Anh biết chưa? - Thế nào là k như ny anh! Em nóinăng cho cẩn thận đi. Trang, không thể nào bằng Trúc được đâu. - Đm, *** nói với loại bị ny tẩy não như anh nữa. 2 tiếng nữa, Trang sẽ sang Pháp. Anh biết chưa? - Sao lại sang Pháp, đi du lịch à, đang giữa năm học cơ mà!! – Quân ngạc nhiên. - Là du nhưng là “du học” chứ không phải “du lịch”. Và đây, tặng anh, toàn bộ sự thật! Ly đứng dậy, ném máy ghi âm và 1 bức ảnh lên bàn Quân, rồi bỏ đi. Quân sững người, sao tự dưng, đang yên lành, nhà không ở đi du học làm gì. À đâu, Quân quên mất, đâu còn yên lành nữa. Quân lật tấm ảnh lên, đó là bức ảnh Trúc chụp cùng 1 người con trai, hình như chụp trong nhà nghỉ. Quân giật mình, đánh rơi bức ảnh xuống bàn, bức ảnh úp xuống, để 1 dòng chữ mặt sau hiện lên. 1 đường link blog, bên dưới là dòng chữ của Ly : Blog của người yêu anh đấy! Quân vội vã cầm hết những thứ Ly đưa, thanh toán tiền và phi xe đến quán internet gần nhất. Link truy cập blog được điền vào, Quân bình tĩnh ấn enter, sau khi load 15 giây, 1 trang web mở ra. Toàn là ảnh của Trúc, có cả cái ảnh Trúc mới chụp hôm qua và khoe Quân khi Trúc mặc bộ quầnáo mới. Bên dưới là rất nhiều ảnh của Trúc, và người con trai khác. Quân như không tin vào những bức ảnh, nhỡ là trò đùa của Ly, ghép ảnh vào thì sao? Quân chợt nhớ đến chiếc máy ghi âm Ly đưa, nó cắm tai nghe vào, và load mp đầu tiên. Mà đúng hơn, là mp duy nhất, dài 47giây: ““- Cô làm tốt lắm – Trúc lên tiếng, rút trong ví ra 1 xấp tiền. – Đủ để ăn chơi trong 3 tháng đấy.Từ bây giờ, xem con chó Trang đấy, có dám nhìn mặt anh Quân nữa không. - Hừ, không có gì. Với tao, tiền là Number one.”” - Tiếng của Trúc và 1 người con gái khác. Quân chợt hiểu ra tất cả. Quân kéo xuống comment blog của Trúc, thấy comment của 1 người có nickname là “Trang 0”. Đó là biệt danh của Trang, Quân lặng lẽ đọc comment: “ Dù gì, Quân cũng chẳng yêu chị,nhưng, Quân lại rất yêu em, mong em suy nghĩ lại, nghĩ cho Quân và yêu Quân thật sự. Từ trước đến giờ, Quân rất coi thường, những đứa Play girl, và đặc biệt, cực kì khinh bỉ. Giống như việc Quân đã ghét và khinh bỉ chị. Vì thế, mong em, đừng thếnữa. Chị sẽ đi du học Pháp, chị sẽquên Quân. Và sẽ luôn thật lòng chúc phúc cho 2 người.” Tất cả như 1 tiếng sét, đánh trúng vào người Quân. Khiến nó như tỉnh ra, tỉnh ra tất cả, không còn sống trong những lời nói dốivà giả tạo của Trúc. Quân hổi hận, vì đã vội vàng kết tội Trang, vì đã mất bình tĩnh, nóng nảy đến mức, thốt ra 2 từ không đáng nói, mà Quân biết, 2 từ đó đã, đang, và sẽ làm tổn thương Trang rất nhiều. Còn 1 tiếng nữa để Quân sửa sai lỗi lầm. Bây giờ, trời mưa rồi, cơnmưa trong trận gió mùa đông bắc, lạnh đến tím cả da thịt. Quândầm mưa, phi xe với tốc độ cao nhất ra sân bay. Đôi tay Quân giữchặt tay lái, lòng Quân lạnh buốt, đau đến nỗi thắt cả lại. Đánh giá 1 con người, kết tội 1 người con gái, mà chính Quân, đã yêu rất sâu đậm, tha thiết. Trang nào biết chứ, Quân rất yêu Trang, nhưng vì Trang cứ luôn coi nhẹ người yêu, nên Quân không đủ can đảm, để yêu và bấtlực trước tình yêu của Trang. Nhưng bây giờ, mặc kệ, Quân sẽ gạt bỏ tất cả, lòng tự trọng của 1 dân chơi, của 1 đại gia, Quân sẽ vứt bỏ, thậm chí là sẽ đốt rụi nó, để đổi lấy tình yêu. Nhưng, cái giá của tình yêu, là rất lớn………. *) 7 năm sau. Chiếc máy bay từ Pháp đến Việt Nam đáp xuống phi trường, 1 người phụ nữ quí phái bước ra, trước sự chào đón cả 1 đại diện tập đoàn Sông Đà: - Chào mừng Giám đốc về nước!! Băng rôn, bảng tên đỏ rực dòng chữ, chào mừng giám đốc về nước. Người phụ nữ đó, bỏ kính ra. 7 năm rồi, Trang đã thay đổi, vẫn đẹp như xưa, nhưng không còn quậy phá, ngang tàng nữa, mà đã thành người đáng kính trọng, với vẻ lạnh lùng đến cao quí. Mọi người gọi cô là Giám đốcTrần. - Chúng ta rời khỏi đây thôi, tôi không muốn ở lại đây lâu. Bà giám đốc Trần lạnh lùng bướcvào trong xe, kí ức của 7 năm trước trở lại, bóp nghẹt trái tim bà.
Posted on: Sat, 13 Jul 2013 12:27:16 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015