Đêm rằm tháng bảy, giăng thanh gió mát, leo sân - TopicsExpress



          

Đêm rằm tháng bảy, giăng thanh gió mát, leo sân thượng ngồi bú rượu nhạt với đám cô hồn nhưng sự thân thương đến cùng cực. Chả hiểu nghĩ về chuyện gì hay say mẹ mà anh khóc. Lúc đầu chỉ ít giọt vắn dài, thêm ít tiếng i i. Sau là cứ nấc lên từng chập. Nước mắt, nước mũi chát mặn, nhờ nhờ nơi chung rượu. Bọn bạn anh chả hiểu cơ sự mẹ gì, cứ hỏi sao lại khóc, cườm tay lượn lờ vuốt nước mắt anh. Chỉ tí nữa anh phụt òa thành tiếng. Phải dằn thêm năm bảy chén rượu thì mới im. Nhưng sau nó lại phun ra sằng sặc, nhạt nhòa hết cả vùng miệng, khu vực yết hầu và quân khu làng Háng. Anh bảo, anh say. Mà say thì anh hay khóc. Không nhẽ lại bảo nhớ bà u ở nhà? Anh chả điên thế. Bạn nó cười cho. Nhục mặt. Bao bận anh tính nhấc máy gọi về nhà, nhưng anh sợ. Sợ anh khóc ngất ra đấy thì chả còn ra cái thể thống gì và lấy ai ra mà dỗ. Anh cứ ngồi thu lu, trầm ngâm, sụt sịt thế. Bọn bạn anh nhăn nhó rồi cũng lượn lên nhà, quẳng lại cho anh lời nhắn, rằng sao hồi quen biết nhau rượu bao nhiêu bận mà chả thấy khóc bao giờ. Giời ạ, anh biết quái đâu?! Hehe.
Posted on: Fri, 23 Aug 2013 08:23:05 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015