Đại dương mênh mông ấy hỡi em ở đâu? trời xanh - TopicsExpress



          

Đại dương mênh mông ấy hỡi em ở đâu? trời xanh bao la ơi có thấy bóng em nhờ cơn gió hãy nhắn giùm rằng trái tim tôi vẫn yêu người..." Biển có thể xoa dịu mọi mõi đau có thật là vậy???nếu là thật cớ sao nổi đau ấy đến giờ vẫn chưa nguôi ngoai??? đứng trước biển tôi thấy mình thật nhỏ bé! từng cơn sóng trắng xóa như đang xô cuộn, đưa đẩy tâm trí tôi về 1 câu chuyện đã xa....xa lắm rồi... Ngày ấy chúng tôi học chung 1 lớp, thậm chí ngồi cùng 1 bàn ! tôi là less...tôi đã sống thật với ý nghĩ đấy từ khi có 1 người bạn nói với tôi rằng: "nhìn bạn khá điển trai " Với 1 dáng vấp cao to, rắn chắn cộng thêm mái tóc tomboy ngộ nghĩnh thật khó cho ai có thể nhận ra tôi là girl. cũng chính vì vậy mà tôi bị nhiều người xa lánh, ruồng bỏ...chỉ duy nhất có em....người bạn thân nhất của tôi _ Thanh ! ăn sáng với mình nhá ! mình có mua luôn đồ ăn cho Thanh rồi nè! ngày nào cũng vậy, em luôn chăm sóc và quan tâm tôi như 1 người bạn hiền - uhm! mình cảm ơn Châu nhá! _ Thanh này ! bạn thấy Lộc như thế nào? _ Lộc ah? cũng đẹp trai, học giỏi...lém lĩnh vui tính...mà Châu hỏi chi vậy? _ hôm qua Lộc vừa mới ngỏ lời với mình!! Tôi hơi khựng lại 1 cái gì đó nhói ở tim _ oh vậy ah?? vậy Châu trả lời sao? _ Thì đồng ý chứ sao dù gì mình thấy Lộc cũng tốt Bỗng dưng tôi nghe tim mình dập mạnh, mặt nóng bừng lên, bực bội ko thể chịu được! Nhưng khi nghĩ kỹ lại thấy mình vô duyên. Tôi đâu có là gì của em va em đã là gì của tôi??? Bắt đầu từ ngày hôm đó tôi và em đã không còn thân như trước! em đã có người khác người ta là bạn trai của em , người ta có quyền đượcc quan tâm, chăm sóc cho em...còn tôi??? tôi chỉ là 1 cái bóng lặng lẽ yêu em mà thôi... Sáng hôm đó cũng như mọi ngày... _ Thanh ăn sáng với mình nhá Tôi cầm hộp cơm từ tay em _ cảm ơn Châu ! mà sao Châu cứ mua đồ ăn sáng cho mình hoài vậy?? _ bạn bè mà _ kể từ ngày mai Châu ko cần phải mua nữa đâu _ Tại sao vậy? Thanh ko thích chơi với mình nữa ah??? hay là....hay là Thanh giận mình chuyện gì Em hỏi tôi với vẽ hoảng hốt tôi thở dài... _ ko có đâu ! tại mình sắp phải chuyển lớp Em lại càng hoảng hốt hơn _ Tại sao lại chuyễn lớp chứ??? có chuyện gì xảy ra với Thanh ah? 1 cái gì đó đăng đắng rơi dần xuống miệng...tôi xoay mặt chỗ khác cố dấu những giọt nước mắt đang rơi ngày càng nhiều... tôi im lặng em cũng im lặng....và im lặng cả ngày hôm đó....1 ngày thật nặng nề... Tối hôm đó sau khi hoàn thành xong lá đơn xin chuyễn lớp tôi ngã người ra sau ghế...phải rồi tôi phải xa em thôi.....tôi thật sự không thể...không thể đứng nhìn em bên người ta...không thể chịu đựng được khi em ngày 1 thay đổi...ngày 1 rời xa tôi....chuông điện thoại reo vang tôi giật sững cả người.. _alo?? _alo Thanh hả? Thanh ra bờ kè gay nhá ! nhanh lên thanh ! Châu không thể chờ đợi được nữa rồi.... Gác máy tôi phóng như bay ra bờ kè dao dác nhìn xung quanh ! 1 bóng dáng nho nhỏ đã ngồi sẵn ở đấy ! trên cái ghế đá quen thuộc ngày nào...em ngồi im lặng mắt nhìn xa xăm...tôi lặng lẽ ngồi cạnh em...lại im lặng....cả 2 đều im lặng bỗng tôi nghe 1 tiếng nấc dài....ngày 1 nhiều...tôi đánh liều nắm chặc lấy tay em....siết thật chặt...em vẫn cứ khóc... _ Thanh ah ! mình và Lộc chia tay rồi _ Sao? Sao lại vậy thằng khốn đó bỏ rơi Châu ah??? _ không...không phải vậy! tại mình phát hiện ra mình ko yêu Lộc mình đã yêu 1 người khác Thanh ah ! _ Vậy tại sao Châu lại khóc chứ? Em xoay người lại nhìn thẳng vào mắt tôi _ mình khóc vì 1 tên ngốc. mình khóc vì người đó đã bắt mình phải chờ đợi mỏi mòn trong bao nhiêu năm qua ! rồi bây giờ người ta lại muốn rời xa mình... _ Là sao? Châu đang nói đến ai??? _ Đồ ngốc! Thanh là tên ngốc Thanh yêu tôi mà ??? đúng không? Vậy tại sao Thanh lại không nói?? tại sao Thanh bắt tôi phải chờ đợi như vậy? Thanh chuyển lớp??? Thanh trốn tránh ư? sao ko đối diện với sự thật? tại sao khi tôi quen Lộc Thanh không giữ tôi lại...??? Thanh cũng biết tôi không yêu Lộc mà? Thanh cũng biết tôi...tôi yêu Thanh mà... em xoay người bỏ chạy tôi hoảng hốt cầm chắc lấy tay em ! rồi ôm chầm lấy em! đúng tôi yêu em ! yêu em suốt mấy năm trời! yêu trong lặng lẽ...trong vô vọng ! tôi chưa 1 lần ao ước em sẽ chấp nhận và yêu tôi! vậy mà giờ đây em đang nằm trọn trong tay tôi và lại còn nói tiếng yêu tôi...tất cả xoay cuồng....môi tôi tìm đến môi em....tất cả đang chìm ngập trong sự hạnh phúc... Những ngày sau đó là những ngày liên tiếp của 1 chuỗi hạnh phúc ! em và tôi như hình với bóng...quấn quýt lấy nhau _ anh chiều nay tan trường đi cùng em nha anh ! em cho anh đến nơi này tuyệt lắm chiều đến em kéo tay tôi qua 1 khu chung cư cao gần 20 tầng! lên đến tận sân thượng tôi như muốn rụng rời cả tay lẫn chân _ nhanh lên anh ! sao chậm như rùa vậy ? nhanh lên để không kip nữa... tôi cố gắng lết lên tện sân thượng em chỉ tay về phía tây ! 1 vùng trời đỏ rực hiện ra trước mắt _ hoàng hôn đó anh ! nó đang buông dần xuống ! đẹp không? _ trời đất ! em kéo anh lên đây chỉ để ngắm hoàng hôn thôi ah? _ sao anh không thích hả? _ không phải ko thích mà ai lại leo lên nốc nhà ngắm hoàng hôn bao giờ??? _ ơ cái anh này ! vậy anh thử nghi xem trong thành phố này nơi nào thích hợp để ngắm hoàng hôn? _ nhưng thế này thì kỳ quá ! anh thích ngắm hoàng hôn ở biển hơn _ biển ah? em chưa 1 lần ra biển....đó là ước mơ của em... _ sao cơ ! chưa ra ah? _ uh ! nhà em khó không cho đi xa ! anh cũng biết mà _ vậy thì để khi nào anh chở em ra biển...anh sẽ cho em thấy sự kì diệu của biển. _ anh hứa đó nha ! _ uk ! anh hứa Tôi ôm ngang eo em ! giữ thật chặc ! hoàng ôn đang buông dần xuống ! thật đẹp.. Sáng sớm hôm sau như thường lệ tôi và em đến lớp ! đi từ xa tôi đã nghe những lời xì xầm bàn tán 1 vấn đề gì đó! hình như lớp tôi có sự kiện gì đó chúng tôi vừa bc vào lớp sự ồn ào càng vang lên dữ dội ! như 1 tiếng sét bên tai ! tay tôi run lẩy bẩy khi thấy dòng chữ in hằn trên bảng " CHUYỆN TÌNH ĐỒNG TÍNH CỦA THANH VÀ CHÂU LỚP 11B5 " Em đứng nép vào cửa mặt tái xanh tôi giận run người cầm cập nén mạnh xuống đất _ Đứa nào ghj dòng chữ trên! Cả lớp im lặng có vài đứa cười khúc khích tôi lôi cổ 1 thằng đang cười ngạo nghễnh ra quát to: _ tao hỏi lại thằng nào viết _ tao viết đấy (thằng Lộc lên tiếng) _ ra là mày ! bốp 1 cú đấm như trời giáng tôi cho thẳng vào mặt nó. nó vung tay đáng lại nhưng là dân học võ tôi đã nhanh tay né cú đánh trả của nó _ thôi dừng lại đi Em lên tiếng em kéo tay tôi ra khỏi lớp _ Anh sao vậy? tụi nó nói gì thì kệ tụi nó Cơn tức giận đang cuốn lấy tôi tôi vung tay em ra và chạy thật nhanh ra khỏi trường ! em cũng chạy theo ! tôi xoay người lại hét to _ Mình chia tay đi ! chia tay để tôi trả lại sự bình yên cho em , chia tay để ko còn nghe dư luận nữa...để em về bên lộc , để... bốp...1 bạc tay đau nhói in hằn trên mặt tôi _ Thanh! Thanh nghĩ tôi là con người như vậy sao? anh hèn như vậy sao? sao lúc nào anh cũng chạy trốn vậy? yêu nhau fai chà đạp lên dư luận chứ ! anh sống vì tôi hay vì dư luận??? em vừa nói mà nc mắt rơi lã chã _ em không sợ sao? _ Sợ gì? anh nghĩ tôi sợ gì? _ Sợ những lời nói, châm chọc, những tiếng miệng đời... _ Tôi nhắc lại 1 lần nữa tôi không phải hạng người như vậy! tôi yêu anh chứ không phải yêu dư luận tôi em chầm lấy em. Em mạnh mẽ hơn tôi nghĩ rất nhiều! Tôi hôn em hôn thay cho lời xin lỗi, hôn như mưa để từng nụ hôn như thắm vào da thịt em...em nhắm nghiền mắt lại, hơi thở gấp....tôi dùng tay lướt nhẹ wa cơ thể em...rồi tiếp tục hôn lên môi, cổ, trên mắt....và dần dần tôi chạm đến vùng kín của em...em vẫn im lặng, người tôi nóng lên, mùi nước hoa con gái khớp với mùi da thịt làm tôi không thễ cưỡng lại được....nhưng tôi biết tôi ko thể....tôi đẩy em ra ! xoay người lại tôi đấm 1 cái thật mạnh vào cây ven đường... _ đồ ngốc sao em ko chống cự??? _ tại sao? nếu anh mún thì anh cứ... _ em không giữ lại cho riêng mình ah? đó là cả 1 cuộc đời của em _ em chỉ muốn dành trọn cho người em yêu mà thôi! còn hơn 1 ngày nào đó nó phải thuộc về 1 người mà em không yêu tôi nhìn thẳng mắt em. thật sự tôi không thể....không thể cướp đoạt tất cả những cái quý giá của em...cái tôi cần là tình yêu và em đã trao cho tôi! Vậy tôi còn đòi hỏi gì nữa
Posted on: Fri, 19 Jul 2013 05:37:27 +0000

Trending Topics



Recently Viewed Topics




© 2015